mí liú
mí màn
mí chǐ
mí jīn
mí liú
mí máng
mí lǐ
mí wén
mí gèn
mí bǔ
mí kuàng
mí jīn
mí rì
mí lè
mí jìng
mí shì
mí gāo
mí nián
mí pèi
mí fēng
mí tiān
mí lóng
mí bīng
mí jiǔ
mí dù
mí wàng
mí zhì
mí yuè
mí dào
mí dǔ
mí hé
mí tuó
mí sā
mí xún
mí jī
mí guǎng
mí jiě
mí miǎo
mí mí
mí luó
mí yǐ
mí dài
mí shì
mí mí
mí zōng
mí shí
mí jié
mí yǎn
mí fàn
mí yǒng
mí mǎn
mí mù
mí yì
mí shēng
mí féng
mí sàn
mí jìng
mí lún
mí màn
mí tuó
mí sūn
mí yuǎn
mí lún
mí xiè
mí yíng
mí kuò
mí yì
mí suì
mí méng
mí cháng
mí shàn
mí lì
hào máng
xiōng máng
míng máng
wāng máng
miǎo máng
cāng máng
mí máng
hào máng
chún máng
hàng máng
cāng máng
hūn máng
míng máng
hún máng
hóng máng
yāng máng
míng máng
huāng máng
mǎng máng
miǎo máng
cāng máng
wēi máng
dàn máng
hùn máng
miǎo máng
mí máng
cāng máng
yǎo máng
⒈ 浩渺不分明貌。
引宋叶适《漳浦县圣祖殿记》:“然其汎之瀰茫,遁之幽遐,家薜萝,友鸥鷺,亦甘於独往而人莫能同,固不取也。”
犹言迷茫、广远。 宋辛弃疾《上西平·会稽秋风亭观雪》词:“起来极目,向弥茫、数尽归鸦。”
1. 满,遍:弥满。弥月(a.整一个月;b.婴儿满月)。弥望(满眼)。弥天(满天,形容极大的)。
2. 补,合:弥补。弥缝。弥封。
3. 更加:弥坚。欲盖弥彰。
4. 水满的样子:弥漫。
5. 久,远:弥留(病久留不去,后称病重将死)。弥亘(连绵不断)。
6. 姓。
茫读音:máng茫máng(1)(形)形容水或其他事物没有边际、看不清楚:渺~|~无头绪。(2)(形)无所知:~然。