mí jìng
mí jī
mí sàn
mí bīng
mí yì
mí jiě
mí shì
mí liú
mí kuò
mí sūn
mí hé
mí tiān
mí suì
mí dào
mí yíng
mí liú
mí rì
mí féng
mí zhì
mí jié
mí cháng
mí shēng
mí pèi
mí mù
mí xún
mí gāo
mí méng
mí yǐ
mí jīn
mí sā
mí tuó
mí xiè
mí chǐ
mí dài
mí dǔ
mí wàng
mí lì
mí mí
mí jìng
mí miǎo
mí kuàng
mí luó
mí fàn
mí yuè
mí mǎn
mí bǔ
mí lún
mí yǒng
mí yì
mí jīn
mí dù
mí tuó
mí jiǔ
mí yǎn
mí gèn
mí zōng
mí lè
mí máng
mí màn
mí mí
mí nián
mí lún
mí lǐ
mí shì
mí lóng
mí guǎng
mí yuǎn
mí wén
mí shí
mí shàn
mí fēng
mí màn
cháo zōng
háo zōng
liù zōng
lóng zōng
yī zōng
páng zōng
xié zōng
lǜ zōng
gǔ zōng
guì zōng
dì zōng
hé zōng
fù zōng
dān zōng
kāi zōng
běi zōng
lòu zōng
pín zōng
tái zōng
kōng zōng
wài zōng
yú zōng
zhèng zōng
cháng zōng
wú zōng
lián zōng
huáng zōng
gōng zōng
quán zōng
gāo zōng
fǎn zōng
dài zōng
dù zōng
shí zōng
yí zōng
máo zōng
qiáng zōng
mìng zōng
shè zōng
léi zōng
quán zōng
běn zōng
jiàn zōng
zǔ zong
yīn zōng
xīn zōng
cí zōng
hái zōng
jiǎng zōng
shì zōng
tài zōng
hé zōng
mí zōng
kě zōng
guī zōng
yí zōng
wén zōng
bā zōng
shì zōng
jiǔ zōng
yīn zōng
ruǎn zōng
fù zōng
dà zōng
juàn zōng
huǐ zōng
dài zōng
kuàng zōng
yǒu zōng
èr zōng
yōu zōng
xué zōng
zhēn zōng
tóng zōng
duó zōng
jì zōng
shān zōng
mì zōng
huá zōng
cí zōng
yì zōng
chán zōng
rú zōng
bǎi zōng
nán zōng
jiào zōng
⒈ 古官名。掌弥灾兵,兼主诸侯疾病医药之事。弥,通“弭”。
引《逸周书·王会》:“阼阶之南, 祝淮氏、荣氏次之,弥宗旁之,为诸侯有疾病之医药所居。”
孔晁注:“弥宗,官名。”
《周礼·春官·小祝》“小祝掌小祭” 清孙诒让正义:“弥宗疑即小祝,此官掌弥灾兵,远辠疾。古巫祝兼治疾病,故谓之弥宗,而主诸侯疾病医药之事与?”
1. 满,遍:弥满。弥月(a.整一个月;b.婴儿满月)。弥望(满眼)。弥天(满天,形容极大的)。
2. 补,合:弥补。弥缝。弥封。
3. 更加:弥坚。欲盖弥彰。
4. 水满的样子:弥漫。
5. 久,远:弥留(病久留不去,后称病重将死)。弥亘(连绵不断)。
6. 姓。
宗读音:zōng宗zōng(1)(名)祖宗:列祖列~。(2)(名)家族;同一家族:~庙|~室|~弟|~兄|~族。(3)(名)宗派;派别:正~|~派主义。(4)(名)宗旨:开~明义|万变不离其~。(5)(动)在学术或文艺上效法:他的唱工~的是梅派。(6)(名)为众人所师法的人物:文~。(7)(量)一~心事|一~大案。(8)姓。