qū shí
qū jìn
qū dào
qū kǒu
qū sǎo
qū è
qū jiǎn
qū sàn
qū lǔ
qū pò
qū yáng
qū shā
qū bēn
qū zǒu
qū líng
qū lì
qū chú
qū dàn
qū fú
qū bī
qū cuī
qū lǐng
qū yǒng
qū láo
qū nú
qū cù
qū zhí
qū chóu
qū chén
qū è
qū chì
qū píng
qū wèi
qū zhòu
qū qīn
qū yú
qū nì
qū shǐ
qū máng
qū shāng
qū lüè
qū jī
qū hù
qū chěng
qū yǎng
qū lù
qū yāo
qū lì
qū fān
qū hài
qū nuó
qū cán
qū chuán
qū dīng
qū xié
qū kè
qū xié
qū jī
qū hé
qū zhí
qū yōng
qū shì
qū féi
qū xiān
qū lüè
qū duó
qū wū
qū rǎn
qū tū
qū xǐ
qū jiǎn
qū piāo
qū shén
qū fú
qū qū
qū zhú
qū mó
qū liáng
qū shè
qū shǔ
qū hán
qū mǎ
qū pèi
qū chí
qū mù
qū chì
qū lǔ
qū fēng
qū shān
qū xià
qū jiǎn
qū chóng
qū hè
qū cóng
qū tāo
qū jià
qū qiǎn
qū lǜ
qū fàng
qū tiǎn
qū zhuō
qū lìng
qū yè
qū rǎo
qū yì
qū mài
qū chèn
qū zé
qū wèi
qū nà
qū dòng
qū háng
qū rǎng
qū guǐ
qū nüè
qū gǎn
qū bīng
qū cù
qū cè
qū biāo
qū yù
qū wù
qū zhàn
qū jié
qū fān
qū chē
qū fā
qū bìn
qū shān
qū suì
qū zhòng
qū jiǎo
qū yì
qū bìng
qū shàn
qū diàn
qū chuí
qū jí
qū cí
qū jué
kuā zhú
chì zhú
bèn zhú
niǎn zhú
yāo zhú
niè zhú
dú zhú
zǒu zhú
qiǎn zhú
fèi zhú
qì zhú
zhuī zhú
xún zhú
pái zhú
miǎn zhú
gōng zhú
kuǎn zhú
bó zhú
fàng zhú
hē zhú
bēn zhú
shéng zhú
chěng zhú
bī zhú
bēn zhú
chèn zhú
cuàn zhú
jìng zhú
píng zhú
jué zhú
sàn zhú
chí zhú
chān zhú
cuàn zhú
liè zhú
liú zhú
bèng zhú
bà zhú
qiān zhú
jiǒng zhú
cān zhú
bì zhú
hē zhú
luǒ zhú
xùn zhú
jiāo zhú
wù zhú
suí zhú
rì zhú
jiào zhú
biǎn zhú
nuó zhú
chán zhú
bǔ zhú
gǎn zhú
qū zhú
chù zhú
bìn zhú
tuán zhú
ōu zhú
qū zhú
驱逐qūzhú
(1) 驱赶或强迫离开
例驱逐非法入境者英drive out;expel;banish⒈ 策马驰逐。
引《史记·孟子荀卿列传》:“吾前见王,王志在驱逐;后復见王,王志在音声。吾是以默然。”
宋梅尧臣《冯子都诗》:“嗣侯喜驱逐,平乐多从宾。”
⒉ 引申指争战。
引清鲁通甫《秦论》:“曩令始皇守之以静,则秦不可灭,令景哀以前,日与晋楚驱逐中原,则亦敝矣。”
⒊ 使牲畜等按照人的意志行进。
引北魏杨衒之《洛阳伽蓝记·闻义里》:“太子所食泉水北有寺,恒以驴数头运粮上山,无人驱逐,自然往还。”
宋孟元老《东京梦华录·朱雀门外街巷》:“唯民间所宰猪,须从此入京,每日至晚,每羣万数,止十数人驱逐,无有乱行者。”
⒋ 引申为驱使,驱遣。
引宋苏舜钦《送韩三子华还家》诗:“人在天壤间,共为气驱逐。”
《醒世恒言·张孝基陈留认舅》:“只见个有病乞丐,坐在一人家檐下。那人家驱逐他起身。 张孝基心中不忍,教家人朱信捨与他几个钱钞。”
⒌ 赶走。
引《公羊传·庄公三十年》“桓公之与戎狄,驱之尔” 汉何休注:“时桓公力但可驱逐之而已。”
唐李德裕《授刘沔招抚使制》:“如不自改悔,终须驱逐。”
《二十年目睹之怪现状》第四七回:“凡是属下的人,有烟癮的,被他知道了,立刻撤差驱逐,片刻不许停留。”
杨沫《青春之歌》第一部第七章:“卢嘉川拿起小铺上的一把小纸旗摇了摇,似乎在驱逐难忍的瞌睡。”
⒍ 引申为驱掠,掠夺。
引明李东阳《西北备边事宜状》:“然其掳掠丁口,驱逐生畜,所伤已多。”
⒎ 犹逼迫。
引唐元结《舂陵行》:“去冬山贼来,杀夺几无遗。所愿见王官,抚养以惠慈。奈何重驱逐,不使存活为?”
鲁迅《野草·过客》:“没一处没有驱逐和牢笼,没一处没有皮面的笑容。”
⒏ 追逐;追随。
引《百喻经·杀群牛喻》:“昔有一人,有二百五十头牛,常驱逐水草,随时餧食。”
唐李邕《鹘赋》:“驱逐妙於人智,促节合於兵机。”
赶走。
如:「他被驱逐出境。」
驱qū(1)(动)赶(牲口):~马前进。(2)(动)快跑:长~直入|并驾齐~。(3)(动)赶走:~逐|~除|~虫剂。
逐读音:zhú逐zhú(1)(动)追赶:~鹿|随波~流。(2)(动)驱逐:~客|~出。(3)(副)挨着(次序):~次|~个|~句|~年|~日|~条。