lǔ chì
jù chì
tuò chì
chù chì
liú chì
qiǎn chì
huī chì
chì chì
bà chì
qù chì
fēi chì
xuē chì
bó chì
tòng chì
biǎn chì
chōng chì
bǐng chì
hè chì
shěn chì
pái chì
dǐ chì
shēn chì
nù chì
rǎng chì
yān chì
jiǎn chì
zhǐ chì
tuī chì
huī chì
bìn chì
nǐ chì
cāi chì
qiào chì
biàn chì
qiǎn chì
kāi chì
xùn chì
zhú chì
hē chì
yán chì
póu chì
zé chì
qì chì
hù chì
chōng chì
qīn chì
kǎo chì
jìn chì
gòu chì
tài chì
miàn chì
juān chì
shàn chì
fàng chì
hē chì
qiān chì
nì chì
zhé chì
yuǎn chì
jié chì
dǐ chì
guǎng chì
líng chì
bǐ chì
jiàn chì
tuì chì
lùn chì
shū chì
pì chì
bī chì
jī chì
fèi chì
cuàn chì
yì chì
qū chì
gé chì
摈斥bìnchì
(1) 排斥;弃去
例摈斥异端邪说英reject⒈ 排斥;弃去。
引南朝梁刘孝标《辩命论》:“昔之玉质金相,英髦秀达,皆摈斥於当年,韞奇才而莫用。”
唐陈鸿《东城父老传》:“盖以其为小説家言,近於猥琐诞妄,故摈斥不録。”
元费唐臣《贬黄州》第一折:“这一去,摈斥海岛,葬江鱼之腹。”
郑振铎《桂公塘》十五:“天祥的心绪和来时却截然的不同,还带着沉重的被摈斥的悲愤。”
排除、斥退。
摈bìn(动)〈书〉抛弃;排除:~诸门外|~而不用。
斥读音:chì斥chì(1)(动)责备:~责。(2)(动)使离开:~退|~逐。(3)〈书〉侦察:~骑|~候。(4)〈书〉斥卤。