chán ké
chán shé
chán shā
chán míng
chán lián
chán yùn
chán diāo
chán ěr
chán jī
chán yān
chán huà
chán pèi
chán yì
chán fù
chán ruí
chán zào
chán chú
chán jué
chán huán
chán tí
chán huì
chán qīng
chán yǐn
chán zǐ
chán bìn
chán huái
chán yī
chán tuì
chán chàng
chán wén
chán jué
chán yuān
chán lù
chán yān
chán huā
chán niǎo
chán yuàn
chán bìn
chán juān
chán zǔ
chán yín
chán biàn
chán jí
chán tiáo
chán ér
chán lián
chán chì
chán zǐ
chán miǎn
chán guān
qiū bìn
yún bìn
chuí bìn
tóu bìn
huán bìn
bān bìn
jiǎn bìn
zhěn bìn
gōng bìn
rán bìn
jì bìn
pān bìn
yān bìn
qī bìn
shuāi bìn
shuāng bìn
yā bìn
shuāng bìn
sù bìn
chóu bìn
péng bìn
lǜ bìn
yù bìn
diǎn bìn
kè bìn
shuǐ bìn
niè bìn
qīng bìn
chán bìn
lǐ bìn
chǔ bìn
yán bìn
zī bìn
cuì bìn
wū bìn
wù bìn
bān bìn
cháng bìn
huá bìn
hè bìn
xuán bìn
fà bìn
xū bìn
nián bìn
hú bìn
⒈ 亦作“蝉髩”。古代妇女的一种发式。两鬓薄如蝉翼,故称。亦借指妇女。
引晋崔豹《古今注·杂注》:“魏文帝宫人絶所宠者,有莫琼树、薛夜来、田尚衣、段巧笑,日夕在侧, 琼树乃製蝉鬢。縹眇如蝉翼,故曰蝉鬢。”
南朝梁元帝《登颜园故阁》诗:“妆成理蝉鬢,笑罢敛蛾眉。”
唐温庭筠《咏春幡》:“碧烟随刃落,蝉髩觉春来。”
清纳兰性德《浣溪沙》词:“睡起惺忪强自支,緑倾蝉鬢下帘时,夜来愁损小腰肢。”
梳理成如蝉翼般缥缈动人的妇女的两鬓。
蝉chán(名)一种昆虫。种类很多;雄的腹部有发音器;能发出尖锐的声音。也叫“知了”:~蛹|~翼。
鬓读音:bìn鬓bìn(名)鬓角;耳朵前边长头发的部位;也指长在那里的头发:两~|双~。