bìng cú
bìng yǒu
bìng jù
bìng yuán
bìng jí
bìng tà
bìng fèi
bìng yǎn
bìng shì
bìng yù
bìng jī
bìng lì
bìng wò
bìng huì
bìng xiāng
bìng dú
bìng shēn
bìng fáng
bìng fāng
bìng kuàng
bìng chē
bìng zuì
bìng mò
bìng quán
bìng lì
bìng hào
bìng chuāng
bìng sú
bìng xiāo
bìng pǐ
bìng shì
bìng nǚ
bìng lóng
bìng sǐ
bìng jí
bìng cuì
bìng gēn
bìng jūn
bìng bì
bìng shǐ
bìng xiū
bìng lèi
bìng yuán
bìng zhàng
bìng bì
bìng wàng
bìng kùn
bìng zhì
bìng mù
bìng dǔ
bìng shè
bìng shēn
bìng qǐ
bìng kě
bìng fēng
bìng zhèng
bìng zhēng
bìng fū
bìng tǐ
bìng zhì
bìng àn
bìng zhuàng
bìng chuáng
bìng zhǐ
bìng cuì
bìng xīn
bìng ěr
bìng jì
bìng yīn
bìng cán
bìng mèi
bìng chéng
bìng dùn
bìng gù
bìng hào
bìng fèi
bìng hòu
bìng yì
bìng zhèng
bìng tài
bìng xiàng
bìng qíng
bìng fá
bìng xiāo
bìng mó
bìng shòu
bìng lì
bìng hái
bìng tuì
bìng shān
bìng jìng
bìng chéng
bìng jiù
bìng chuàng
bìng zào
bìng xián
bìng dì
bìng biàn
bìng yīn
bìng móu
bìng huàn
bìng yuàn
bìng shì
bìng ruò
bìng qì
bìng kuáng
bìng yǎn
bìng xiàng
bìng jiǔ
bìng yē
bìng lì
bìng róng
bìng cǎo
bìng tòng
bìng yuán
bìng zhuàng
bìng huì
bìng hài
bìng shěn
bìng mín
bìng bì
bìng jí
bìng chéng
bìng zhě
bìng gōu
bìng kǔ
bìng shǒu
bìng qū
bìng míng
bìng jià
bìng lì
bìng yǐ
bìng gǔ
bìng gǔ
bìng wēi
bìng tú
bìng rén
bìng zhòng
bìng néng
bìng yì
bìng jiā
bìng chán
bìng yǔ
bìng chǐ
bìng kè
bìng lǐ
bìng biàn
bìng yè
bìng miǎn
bìng jiǎo
bìng zhū
bì zhèng
rè zhèng
gǔ zhèng
jué zhèng
bēng zhèng
gé zhèng
jí zhèng
xiǎn zhèng
jiǎ zhèng
ròu zhèng
yán zhèng
duì zhèng
tán zhèng
shī zhèng
nèi zhèng
qiè zhèng
lín zhèng
wán zhèng
fā zhèng
láo zhèng
ái zhèng
shí zhèng
yì zhèng
yì zhèng
dú zhèng
pǐ zhèng
bìng zhèng
jué zhèng
lì zhèng
jié zhèng
wán zhèng
shí zhèng
shī zhèng
xū zhèng
sǐ zhèng
病症bìngzhèng
(1) 即(.好工具)疾病
英illness;disease⒈ 疾病。
引《古今小说·闹阴司司马貌断狱》:“次日昏迷不醒,叫唤也不答应,正不知什么病症。”
《二刻拍案惊奇》卷二三:“不想吴家兴娘,为盼吾家音信不至,得了病症,我到得吴家,死已两月。”
《说岳全传》第十三回:“宗泽害何病症,即着太医院前去医治。”
邹韬奋《萍踪寄语》一一七:“建筑艰难的铁道,医治难艰的病症……总以为社会大众谋幸福为第一义。”
疾病的症状征候。
病bìng(1)(动)生理上或心理上发生的不正常状态:疾~|心脏~。(2)(名)生理上或心理上发生不正常的状态:~了三天。(3)(名)心病;私弊:弊~。(4)(名)缺点;错误:语~|通~。(5)(动)〈书〉祸害;损害:祸国~民。(6)(动)〈书〉责备;不满:诟~|为世所~。
症读音:zhèng,zhēng[ zhèng ]1. 病,病状:病症。症状。症候。不治之症。对症下药。