bìng jī
bìng chuáng
bìng biàn
bìng jiā
bìng shěn
bìng àn
bìng shǒu
bìng chē
bìng qǐ
bìng hài
bìng chán
bìng zhàng
bìng kě
bìng lì
bìng yuán
bìng lì
bìng zhuàng
bìng gǔ
bìng xiāo
bìng ěr
bìng chéng
bìng zhì
bìng qì
bìng hào
bìng shè
bìng gǔ
bìng bì
bìng shì
bìng cuì
bìng fēng
bìng zhě
bìng yuán
bìng wò
bìng fū
bìng shì
bìng cán
bìng xiàng
bìng dú
bìng mò
bìng jí
bìng kè
bìng míng
bìng jiǔ
bìng wàng
bìng ruò
bìng fèi
bìng zhǐ
bìng lì
bìng fáng
bìng xiāo
bìng jūn
bìng yì
bìng sǐ
bìng wēi
bìng bì
bìng zhū
bìng yǔ
bìng lì
bìng miǎn
bìng chǐ
bìng zhēng
bìng zhèng
bìng hào
bìng huì
bìng mèi
bìng nǚ
bìng cuì
bìng fāng
bìng mó
bìng pǐ
bìng zhuàng
bìng tòng
bìng móu
bìng biàn
bìng lèi
bìng cǎo
bìng xiāng
bìng jià
bìng mù
bìng jù
bìng hòu
bìng tǐ
bìng yuàn
bìng gōu
bìng fá
bìng zhòng
bìng jì
bìng zhì
bìng dì
bìng kuáng
bìng zào
bìng gù
bìng jí
bìng zuì
bìng chéng
bìng xiàng
bìng xián
bìng rén
bìng qíng
bìng néng
bìng yīn
bìng róng
bìng hái
bìng yǎn
bìng jìng
bìng jiù
bìng shǐ
bìng tuì
bìng shì
bìng tà
bìng shēn
bìng jí
bìng huàn
bìng yīn
bìng lóng
bìng zhèng
bìng chuàng
bìng dùn
bìng gēn
bìng yǐ
bìng kùn
bìng shān
bìng yǒu
bìng yè
bìng yē
bìng yuán
bìng mín
bìng cú
bìng yì
bìng shēn
bìng huì
bìng sú
bìng qū
bìng kuàng
bìng shòu
bìng xīn
bìng yǎn
bìng bì
bìng fèi
bìng quán
bìng yù
bìng xiū
bìng lì
bìng lǐ
bìng chéng
bìng dǔ
bìng jiǎo
bìng kǔ
bìng chuāng
bìng tú
bìng tài
⒈ 喑哑失音。
引汉应劭《风俗通·十反·太尉沛国刘矩》:“叔都最为知名,郡常欲为察授之, 煇耻越贤兄,惧不得免,因缘他疾,遂託病瘖。”
金元好问《愚轩为赵宜之赋》诗:“病瘖能指跛能履,眉睫虽存寧復动。”
病bìng(1)(动)生理上或心理上发生的不正常状态:疾~|心脏~。(2)(名)生理上或心理上发生不正常的状态:~了三天。(3)(名)心病;私弊:弊~。(4)(名)缺点;错误:语~|通~。(5)(动)〈书〉祸害;损害:祸国~民。(6)(动)〈书〉责备;不满:诟~|为世所~。
瘖读音:yīn同“喑”。