病痱


病痱的组词


病骸

bìng hái

病患

bìng huàn

病卧

bìng wò

病痹

bìng bì

病已

bìng yǐ

病殂

bìng cú

病魅

bìng mèi

病客

bìng kè

病弊

bìng bì

病故

bìng gù

病逝

bìng shì

病车

bìng chē

病名

bìng míng

病例

bìng lì

病员

bìng yuán

病句

bìng jù

病坊

bìng fāng

病悸

bìng jì

病友

bìng yǒu

病躯

bìng qū

病瘖

bìng yīn

病革

bìng jí

病魔

bìng mó

病气

bìng qì

病肌

bìng jī

病人

bìng rén

病深

bìng shēn

病势

bìng shì

病害

bìng hài

病疠

bìng lì

病创

bìng chuàng

病癃

bìng lóng

病室

bìng shì

病议

bìng yì

病残

bìng cán

病徵

bìng zhǐ

病利

bìng lì

病体

bìng tǐ

病暍

bìng yē

病愈

bìng yù

病历

bìng lì

病毒

bìng dú

病质

bìng zhì

病滞

bìng zhì

病杖

bìng zhàng

病瘁

bìng cuì

病累

bìng lèi

病亟

bìng jí

病香

bìng xiāng

病蒂

bìng dì

病退

bìng tuì

病號

bìng hào

病脚

bìng jiǎo

病痛

bìng tòng

病身

bìng shēn

病痟

bìng xiāo

病眼

bìng yǎn

病蔽

bìng bì

病弱

bìng ruò

病守

bìng shǒu

病象

bìng xiàng

病骨

bìng gǔ

病狂

bìng kuáng

病疮

bìng chuāng

病原

bìng yuán

病癖

bìng pǐ

病乏

bìng fá

病史

bìng shǐ

病榻

bìng tà

病痁

bìng shān

病危

bìng wēi

病号

bìng hào

病酲

bìng chéng

病者

bìng zhě

病况

bìng kuàng

病恚

bìng huì

病因

bìng yīn

病呈

bìng chéng

病夫

bìng fū

病困

bìng kùn

病钩

bìng gōu

病废

bìng fèi

病像

bìng xiàng

病院

bìng yuàn

病根

bìng gēn

病疾

bìng jí

病案

bìng àn

病耳

bìng ěr

病喙

bìng huì

病叶

bìng yè

病态

bìng tài

病心

bìng xīn

病程

bìng chéng

病孱

bìng chán

病變

bìng biàn

病女

bìng nǚ

病休

bìng xiū

病床

bìng chuáng

病眸

bìng móu

病草

bìng cǎo

病能

bìng néng

病灶

bìng zào

病起

bìng qǐ

病假

bìng jià

病瘦

bìng shòu

病证

bìng zhèng

病顿

bìng dùn

病状

bìng zhuàng

病竞

bìng jìng

病源

bìng yuán

病忘

bìng wàng

病目

bìng mù

病渴

bìng kě

病风

bìng fēng

病死

bìng sǐ

病民

bìng mín

病苦

bìng kǔ

病酒

bìng jiǔ

病狀

bìng zhuàng

病疫

bìng yì

病齿

bìng chǐ

病家

bìng jiā

病免

bìng miǎn

病蛊

bìng gǔ

病疚

bìng jiù

病力

bìng lì

病理

bìng lǐ

病悴

bìng cuì

病沈

bìng shěn

病俗

bìng sú

病情

bìng qíng

病窳

bìng yǔ

病候

bìng hòu

病闲

bìng xián

病株

bìng zhū

病徒

bìng tú

病笃

bìng dǔ

病痱

bìng fèi

病醉

bìng zuì

病容

bìng róng

病房

bìng fáng

病痊

bìng quán

病魇

bìng yǎn

病殁

bìng mò

病涉

bìng shè

病菌

bìng jūn

病变

bìng biàn

病征

bìng zhēng

病重

bìng zhòng

病症

bìng zhèng

病消

bìng xiāo


风痱

fēng fèi

病痱

bìng fèi

瘖痱

yīn fèi

風痱

fēng fèi

上一组词:病废
下一组词:痱癗

更多病的组词

病痱的意思


词语解释:

患.风瘫之症。

引证解释:

⒈ 患风瘫之症。

引《史记·魏其武安侯列传》:“魏其良久乃闻,闻即恚,病痱,不食,欲死。”
《汉书·贾谊传》:“非亶倒县而已,又类辟,且病痱。”
《东观汉记·冯鲂传》:“南宫复道多恶风寒,老人居之且病痱。”

网络解释:

病痱

病痱是一个汉语词语,读音是bìng fèi,是指患风瘫之症。
更多痱的组词

病痱详细解释


读音:bìng

病bìng(1)(动)生理上或心理上发生的不正常状态:疾~|心脏~。(2)(名)生理上或心理上发生不正常的状态:~了三天。(3)(名)心病;私弊:弊~。(4)(名)缺点;错误:语~|通~。(5)(动)〈书〉祸害;损害:祸国~民。(6)(动)〈书〉责备;不满:诟~|为世所~。

读音:fèi,féi[ fèi ]

1. 〔痱子〕由于暑天出汗过多,引起汗腺发炎,皮肤表面生出来的小红疹,很痒。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025