病根


病根的组词


病议

bìng yì

病质

bìng zhì

病守

bìng shǒu

病室

bìng shì

病草

bìng cǎo

病目

bìng mù

病灶

bìng zào

病危

bìng wēi

病榻

bìng tà

病友

bìng yǒu

病心

bìng xīn

病起

bìng qǐ

病呈

bìng chéng

病痁

bìng shān

病历

bìng lì

病卧

bìng wò

病俗

bìng sú

病废

bìng fèi

病骸

bìng hái

病酲

bìng chéng

病体

bìng tǐ

病史

bìng shǐ

病已

bìng yǐ

病滞

bìng zhì

病竞

bìng jìng

病瘁

bìng cuì

病院

bìng yuàn

病死

bìng sǐ

病者

bìng zhě

病疮

bìng chuāng

病痛

bìng tòng

病民

bìng mín

病痹

bìng bì

病骨

bìng gǔ

病殂

bìng cú

病状

bìng zhuàng

病沈

bìng shěn

病困

bìng kùn

病容

bìng róng

病乏

bìng fá

病征

bìng zhēng

病變

bìng biàn

病疫

bìng yì

病脚

bìng jiǎo

病变

bìng biàn

病狀

bìng zhuàng

病喙

bìng huì

病休

bìng xiū

病力

bìng lì

病愈

bìng yù

病恚

bìng huì

病因

bìng yīn

病徒

bìng tú

病症

bìng zhèng

病假

bìng jià

病势

bìng shì

病号

bìng hào

病消

bìng xiāo

病害

bìng hài

病亟

bìng jí

病革

bìng jí

病风

bìng fēng

病退

bìng tuì

病弊

bìng bì

病徵

bìng zhǐ

病免

bìng miǎn

病香

bìng xiāng

病态

bìng tài

病眼

bìng yǎn

病根

bìng gēn

病钩

bìng gōu

病案

bìng àn

病逝

bìng shì

病狂

bìng kuáng

病苦

bìng kǔ

病眸

bìng móu

病瘦

bìng shòu

病车

bìng chē

病故

bìng gù

病蒂

bìng dì

病情

bìng qíng

病句

bìng jù

病殁

bìng mò

病笃

bìng dǔ

病痱

bìng fèi

病暍

bìng yē

病瘖

bìng yīn

病癖

bìng pǐ

病痊

bìng quán

病弱

bìng ruò

病杖

bìng zhàng

病患

bìng huàn

病魔

bìng mó

病身

bìng shēn

病魇

bìng yǎn

病况

bìng kuàng

病员

bìng yuán

病女

bìng nǚ

病利

bìng lì

病酒

bìng jiǔ

病蛊

bìng gǔ

病残

bìng cán

病深

bìng shēn

病能

bìng néng

病例

bìng lì

病人

bìng rén

病渴

bìng kě

病魅

bìng mèi

病理

bìng lǐ

病闲

bìng xián

病候

bìng hòu

病耳

bìng ěr

病悴

bìng cuì

病房

bìng fáng

病家

bìng jiā

病涉

bìng shè

病窳

bìng yǔ

病菌

bìng jūn

病气

bìng qì

病原

bìng yuán

病疠

bìng lì

病痟

bìng xiāo

病疾

bìng jí

病像

bìng xiàng

病癃

bìng lóng

病齿

bìng chǐ

病疚

bìng jiù

病肌

bìng jī

病株

bìng zhū

病客

bìng kè

病程

bìng chéng

病证

bìng zhèng

病躯

bìng qū

病创

bìng chuàng

病坊

bìng fāng

病號

bìng hào

病床

bìng chuáng

病醉

bìng zuì

病忘

bìng wàng

病顿

bìng dùn

病源

bìng yuán

病重

bìng zhòng

病孱

bìng chán

病累

bìng lèi

病名

bìng míng

病悸

bìng jì

病毒

bìng dú

病叶

bìng yè

病蔽

bìng bì

病象

bìng xiàng

病夫

bìng fū


莲根

lián gēn

有根

yǒu gēn

祸根

huò gēn

连根

lián gēn

树根

shù gēn

桃根

táo gēn

老根

lǎo gēn

地根

dì gēn

羶根

shān gēn

上根

shàng gēn

福根

fú gēn

槃根

pán gēn

鬓根

bìn gēn

脚根

jiǎo gēn

生根

shēng gēn

结根

jié gēn

孽根

niè gēn

毡根

zhān gēn

尘根

chén gēn

芜根

wú gēn

盐根

yán gēn

排根

pái gēn

贞根

zhēn gēn

膻根

shān gēn

苦根

kǔ gēn

同根

tóng gēn

六根

liù gēn

脱根

tuō gēn

芦根

lú gēn

除根

chú gēn

银根

yín gēn

灵根

líng gēn

吐根

tǔ gēn

白根

bái gēn

灭根

miè gēn

孤根

gū gēn

柱根

zhù gēn

坐根

zuò gēn

慧根

huì gēn

不根

bù gēn

下根

xià gēn

颡根

sǎng gēn

眼根

yǎn gēn

毛根

máo gēn

玄根

xuán gēn

情根

qíng gēn

发根

fā gēn

块根

kuài gēn

山根

shān gēn

茶根

chá gēn

强根

qiáng gēn

性根

xìng gēn

心根

xīn gēn

筋根

jīn gēn

耳根

ěr gēn

穷根

qióng gēn

泉根

quán gēn

善根

shàn gēn

业根

yè gēn

病根

bìng gēn

寻根

xún gēn

长根

zhǎng gēn

批根

pī gēn

玉根

yù gēn

乱根

luàn gēn

节根

jiē gēn

钝根

dùn gēn

蘽根

lěi gēn

假根

jiǎ gēn

蟠根

pán gēn

坏根

huài gēn

论根

lùn gēn

葛根

gé gēn

年根

nián gēn

牙根

yá gēn

臊根

sào gēn

盘根

pán gēn

票根

piào gēn

齿根

chǐ gēn

塊根

kuài gēn

追根

zhuī gēn

埋根

mái gēn

本根

běn gēn

移根

yí gēn

爱根

ài gēn

金根

jīn gēn

起根

qǐ gēn

词根

cí gēn

绝根

jué gēn

祖根

zǔ gēn

谷根

gǔ gēn

鼻根

bí gēn

归根

guī gēn

独根

dú gēn

刘根

liú gēn

主根

zhǔ gēn

扎根

zhā gēn

利根

lì gēn

安根

ān gēn

附根

fù gēn

存根

cún gēn

一根

yī gēn

无根

wú gēn

霜根

shuāng gēn

城根

chéng gēn

稚根

zhì gēn

命根

mìng gēn

道根

dào gēn

脑根

nǎo gēn

木根

mù gēn

杜根

dù gēn

髻根

jì gēn

神根

shén gēn

酸根

suān gēn

側根

cè gēn

须根

xū gēn

浮根

fú gēn

中根

zhōng gēn

夙根

sù gēn

反根

fǎn gēn

墙根

qiáng gēn

转根

zhuǎn gēn

侧根

cè gēn

方根

fāng gēn

石根

shí gēn

陈根

chén gēn

盗根

dào gēn

髭根

zī gēn

岩根

yán gēn

呆根

dāi gēn

二根

èr gēn

男根

nán gēn

钱根

qián gēn

断根

duàn gēn

詞根

cí gēn

竹根

zhú gēn

五根

wǔ gēn

气根

qì gēn

高根

gāo gēn

书根

shū gēn

嵌根

qiàn gēn

娼根

chāng gēn

枯根

kū gēn

曼根

màn gēn

名根

míng gēn

重根

chóng gēn

上一组词:句计
下一组词:病废

更多病的组词

病根的意思


词语解释:

病根bìnggēn

(1) 没有完.全治好的旧病

英an uncured illness

(2) 引起失败或灾祸的原因

英the root cause of trouble

引证解释:

⒈ 疾病的根源。 《后汉书·方术传下·华佗》:“有疾者诣佗求疗。

引佗曰:‘君病根深,应当剖破腹。’”
唐白居易《病气》诗:“若问病根深与浅,此身应与病齐生。”
宋陆游《仲秋书事》诗之七:“灵府不摇神态定,病根已去脉和平。”
《水浒传》第九八回:“小弟诊治张清脉息,知道是七情所感,被小弟再三盘问, 张将军方肯説出病根。”
瞿秋白《饿乡纪程》十二:“正如久病之后,勉强得一点生机,元气亏耗,病根还没全去。”

⒉ 比喻引起失败或灾祸的根本原因。

引宋张载《学大原下》:“为子弟则不能安洒扫应对……为宰相不能下天下之贤,甚则至於狥私意,义理都丧,也只为病根不去,随所居所接而长。”
宋苏辙《颍滨遗老传》下:“﹝吴安持﹞四次妄造事端,动摇朝听,若令依旧供职,病根不去, 河朔被害无已。”
清梁章鉅《退庵随笔·政事三》:“今之病根,即在昌言兴西北水利可减东南漕赋二语。”
邹韬奋《能与为》:“还有一个大病根,便是畏难。”

国语词典:

疾病发生的根原。

词语翻译

英语an inpletely cured illness, an old plaint, the root cause of trouble德语ein altes Leiden, eine noch nicht ganz ausgeheilte Krankheit (Med)​, Wurzel eines Übels (S, Med)​法语maladie persistante, cause de la maladie, racine du mal, origine du mal

网络解释:

病根

病根,指疾病的根源;比喻引起失败或灾祸的根本原因。语出《后汉书·方术传下·华佗》:“有疾者诣 佗 求疗。 佗 曰:‘君病根深,应当剖破腹。’”
更多根的组词

病根详细解释


读音:bìng

病bìng(1)(动)生理上或心理上发生的不正常状态:疾~|心脏~。(2)(名)生理上或心理上发生不正常的状态:~了三天。(3)(名)心病;私弊:弊~。(4)(名)缺点;错误:语~|通~。(5)(动)〈书〉祸害;损害:祸国~民。(6)(动)〈书〉责备;不满:诟~|为世所~。

读音:gēn

根gēn(1)(名)本义:(~儿)高等植物的营养器官;分直根和须根两大类。根能够把植物固定在土地上;吸收土壤里的水分和溶解在水中的养分;有的根还能贮藏养料。(2)(名)比喻子孙后代。(3)(名)方根的简称。(4)(名)代数方程的解。(5)(名)化学上指带电的基:氨~|硫酸~。(6)(名)(~儿)物体的下部或某部分和其他东西连着的地方:耳~|舌~|墙~|~基|~底。(7)(名)(~儿)事物的本原;人的出身底细:祸~|刨~问底|我们是老街坊;彼此都知~知底。(8)(副)根本地;彻底:~究|~治|~绝。(9)(名)依据;作为根本:~据|无~之谈。(10)(~儿)(量)用于细长的东西:两~筷子|一~无缝钢管。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025