bìng dú
bìng jiù
bìng chuáng
bìng tuì
bìng yì
bìng tà
bìng ruò
bìng mín
bìng lì
bìng qíng
bìng cuì
bìng móu
bìng zhòng
bìng yīn
bìng huì
bìng jí
bìng zhě
bìng biàn
bìng mù
bìng zhuàng
bìng shǐ
bìng lì
bìng chéng
bìng yīn
bìng shǒu
bìng sú
bìng dùn
bìng yù
bìng gēn
bìng jìng
bìng jí
bìng zào
bìng biàn
bìng lèi
bìng chéng
bìng chán
bìng cuì
bìng fāng
bìng néng
bìng yuán
bìng xián
bìng chéng
bìng shì
bìng gōu
bìng lì
bìng yǒu
bìng zhèng
bìng bì
bìng shì
bìng zhǐ
bìng yǐ
bìng yì
bìng jiā
bìng lóng
bìng wēi
bìng qì
bìng yuàn
bìng yē
bìng fèi
bìng lì
bìng jià
bìng shēn
bìng yè
bìng fèi
bìng kě
bìng wò
bìng zhēng
bìng zhū
bìng xiāng
bìng kùn
bìng xiàng
bìng shěn
bìng jī
bìng chuàng
bìng hòu
bìng zuì
bìng ěr
bìng gǔ
bìng dǔ
bìng jūn
bìng xiāo
bìng yuán
bìng fēng
bìng qū
bìng yǔ
bìng kè
bìng dì
bìng zhì
bìng shè
bìng hào
bìng cú
bìng jí
bìng chē
bìng shān
bìng kǔ
bìng bì
bìng hào
bìng lì
bìng chuāng
bìng wàng
bìng huàn
bìng róng
bìng kuàng
bìng sǐ
bìng jù
bìng nǚ
bìng zhì
bìng huì
bìng cán
bìng tòng
bìng quán
bìng yǎn
bìng mèi
bìng yǎn
bìng shēn
bìng fáng
bìng jiǔ
bìng mó
bìng xiāo
bìng gù
bìng hài
bìng jì
bìng yuán
bìng jiǎo
bìng miǎn
bìng chǐ
bìng tú
bìng tǐ
bìng kuáng
bìng zhuàng
bìng tài
bìng lǐ
bìng míng
bìng hái
bìng xiū
bìng xīn
bìng fá
bìng fū
bìng qǐ
bìng àn
bìng mò
bìng rén
bìng bì
bìng gǔ
bìng zhèng
bìng zhàng
bìng shì
bìng cǎo
bìng shòu
bìng pǐ
bìng xiàng
wù jìng
háo jìng
bù jìng
yóu jìng
láng jìng
jiāo jìng
xīn jìng
jiào jìng
líng jìng
bēn jìng
jiǎo jìng
biān jìng
fèn jìng
líng jìng
bēn jìng
guǐ jìng
róng jìng
zào jìng
děng jìng
huá jìng
jiāo jìng
xuān jìng
shē jìng
fān jìng
kuī jìng
cháo jìng
wú jìng
dòng jìng
chí jìng
qū jìng
tuí jìng
lèng jìng
fú jìng
xiāo jìng
jìn jìng
chǎn jìng
yáo jìng
sù jìng
zhèng jìng
tān jìng
dòu jìng
xiào jìng
liú jìng
kuā jìng
bìng jìng
bō jìng
yāo jìng
lóng jìng
xiāng jìng
yíng jìng
zhēng jìng
jī jìng
jīn jìng
fēn jìng
bīng jìng
⒈ 南朝梁武帝曾于华光殿宴饮,令沉约等赋韵连句,武将曹景宗不得韵,意不平。帝谓“卿伎能甚多,人才英拔,何必止在一诗”。时景宗已醉,求之不已,而分韵已尽,唯馀“竞”“病”二字。
引景宗操笔成诗云:“去时儿女悲,归来笳鼓竞。借问行路人,何如霍去病。”
诗浑成悲壮,帝及群臣惊嗟竟日。事见《南史·曹景宗传》。后遂用为好诗浑成的典故。 宋何薳《春渚纪闻·何张遗句南金录》:“伯鹏尝与余分韵赋诗,继有一诗督余,所作云:‘坐中病竞分明久,驴上敲推兀未裁。’用事精稳如老作者。”
病bìng(1)(动)生理上或心理上发生的不正常状态:疾~|心脏~。(2)(名)生理上或心理上发生不正常的状态:~了三天。(3)(名)心病;私弊:弊~。(4)(名)缺点;错误:语~|通~。(5)(动)〈书〉祸害;损害:祸国~民。(6)(动)〈书〉责备;不满:诟~|为世所~。
竞读音:jìng竞jìng(1)(动)竞争;竞赛:~走|~技。(2)(动)〈书〉强劲:南风不~。