liè jiǎo
liè jiǔ
liè yàn
liè niǎn
liè gǔ
liè shā
liè shī
liè lù
liè zhǔ
liè mín
liè yīng
liè wù
liè tuán
liè qū
liè huò
liè jié
liè xìng
liè quǎn
liè fū
liè xì
liè bá
liè rén
liè yàn
liè chǎng
liè shè
liè bǔ
liè yīng
liè tóu
liè qí
liè shè
liè míng
liè yú
liè shū
liè gǒu
liè yì
liè jù
liè shǒu
liè zhě
liè hù
liè shí
liè mǎ
liè dàn
liè zhú
liè shì
liè yíng
liè láng
liè xuē
liè shòu
liè jùn
liè qí
liè jié
liè jìn
liè náng
liè qiāng
liè xián
liè jīng
liè huǒ
liè wèi
liè chūn
liè wéi
liè liè
liè qǔ
liè tú
liè jiào
liè lì
liè kè
liè chē
yú gǒu
sàng gǒu
liè gǒu
tǔ gǒu
sān gǒu
dūn gǒu
tiān gǒu
yù gǒu
zhū gǒu
sōng gǒu
lí gǒu
hēi gǒu
jiàn gǒu
lài gǒu
fèi gǒu
dú gǒu
pēng gǒu
dào gǒu
shǒu gǒu
hǎi gǒu
shā gǒu
rè gǒu
qǐ gǒu
sǐ gǒu
yān gǒu
guàn gǒu
gǔ gǒu
huáng gǒu
cāng gǒu
jiā gǒu
tiǎn gǒu
dǎ gǒu
cāng gǒu
lǎo gǒu
yá gǒu
xiā gǒu
cáng gǒu
lú gǒu
xī gǒu
liè gǒu
fēng gǒu
gōng gǒu
chú gǒu
wǎ gǒu
huán gǒu
yú gǒu
làng gǒu
jiǎo gǒu
zhì gǒu
zhì gǒu
chái gǒu
láng gǒu
tú gǒu
pǎo gǒu
shì gǒu
liù gǒu
bái gǒu
zǒu gǒu
guó gǒu
shuǐ gǒu
xī gǒu
wǔ gǒu
è gǒu
猎狗liègǒu
(1) 用于追猎的狗,具下垂的大耳朵、深沉的叫声和利用嗅迹跟踪猎物的本领,又称“猎犬”
英hounting dog;hound⒈ 受过训练,能帮助打猎的狗。
引《史记·淮阴侯列传》:“野兽已尽而猎狗亨。”
《晋书·五行志中》:“有猎狗咋杀两乌,餘乌因共啄杀狗。”
唐沉既济《任氏传》:“是时, 西门圉人教猎狗于洛川,已旬日矣。苍犬腾出于草间, 郑子见任氏歘然坠于地,復其本形。”
⒉ 比喻受人豢养而助其为恶的人。
引瞿秋白《乱弹·满洲的毁灭》:“谁都明白:他们不过是……帝国主义的猎狗。”
高云览《小城春秋》第十一章:“有不少回,国民党的猎狗把鼻子伸到《鹭江日报》的排字房和编辑室去乱嗅。”
一种受过特殊训练,能帮助猎人捕捉野兽的狗。警觉性高,嗅觉及服从性均强,擅于长程追捕猎物。或自丛林中驱出兽类,以便猎人捕捉。
猎liè(1)(动)打猎;捕捉禽兽:~虎|渔~。(2)(形)打猎的:~人|~狗|~枪|~户|~手|~鹰。
狗读音:gǒu狗gǒu(名)哺乳动物;种类很多;嗅觉和听觉都很灵敏;毛有黄、白、黑等颜色。是一种家畜;有的可以训练成警犬;有的用来帮助打猎、牧羊等。也叫犬。