gōng yōng
gōng hào
gōng cì
gōng guǒ
gōng liào
gōng jià
gōng zhù
gōng fá
gōng pái
gōng jì
gōng jù
gōng bù
gōng fu
gōng gàn
gōng fēn
gōng huà
gōng yù
gōng liè
gōng qiú
gōng fú
gōng gū
gōng mó
gōng shí
gōng xíng
gōng lì
gōng zé
gōng chén
gōng gòu
gōng dé
gōng fá
gōng jié
gōng láo
gōng cuò
gōng yè
gōng néng
gōng shì
gōng yì
gōng kè
gōng shōu
gōng měi
gōng zǎi
gōng kǔ
gōng qín
gōng lìng
gōng zōng
gōng wèi
gōng zhuàng
gōng lì
gōng zuì
gōng fèi
gōng zuò
gōng xūn
gōng kè
gōng cáo
gōng diào
gōng chéng
gōng rén
gōng shì
gōng jì
gōng shǒu
gōng liè
gōng sī
gōng guò
gōng yì
gōng xù
gōng lǜ
gōng xiào
gōng dǐ
gōng zuì
gōng móu
gōng shuāi
gōng shǎng
gōng lüè
gōng gǒu
gōng yòng
gōng míng
gōng zhì
gōng xiào
fèi gǒu
liè gǒu
huán gǒu
cāng gǒu
lí gǒu
fēng gǒu
qǐ gǒu
wǎ gǒu
zǒu gǒu
dǎ gǒu
láng gǒu
sàng gǒu
wǔ gǒu
chái gǒu
rè gǒu
shuǐ gǒu
è gǒu
sǐ gǒu
shā gǒu
pēng gǒu
dào gǒu
liù gǒu
jiǎo gǒu
guàn gǒu
làng gǒu
shǒu gǒu
tǔ gǒu
yá gǒu
yān gǒu
gōng gǒu
liè gǒu
xiā gǒu
dú gǒu
tú gǒu
guó gǒu
jiā gǒu
xī gǒu
bái gǒu
sān gǒu
sōng gǒu
hēi gǒu
gǔ gǒu
zhū gǒu
hǎi gǒu
cāng gǒu
lǎo gǒu
shì gǒu
tiǎn gǒu
chú gǒu
yù gǒu
tiān gǒu
lài gǒu
cáng gǒu
zhì gǒu
lú gǒu
dūn gǒu
huáng gǒu
jiàn gǒu
zhì gǒu
yú gǒu
pǎo gǒu
xī gǒu
yú gǒu
⒈ 参见“功人”。参见“功人”。
引《史记·萧相国世家》:“高帝曰:‘夫猎,追杀兽兔者狗也,而发踪指示兽处者人也。今诸君徒能得走兽耳,功狗也。至如萧何,发踪指示,功人也。’”
后以“功狗”比喻杀敌立功的人。 清赵翼《歌风台怀古》诗之二:“负心事竟烹功狗,出手威原斩路蛇。”
程善之《革命后感事和怀霜作即次其韵》之七:“功人功狗浑閒事,赢得贞珉著意鐫。”
受人指示而奔走有功的人。汉高祖曾说萧何为功人,诸将为功狗。
功gōng(1)(名)功劳(跟‘过’相对):二等~|立~|记一大~。(2)(名)成效和表现成效的事情(多指较大的):教育之~|~亏一篑|大~告成|好大喜~。(3)(名)(~儿)技术和技术修养:唱~|~架|基本~。(4)(名)一个力使物体沿力的方向通过一段距离;这个力就对物体做了功。功的大小等于作用力的大小和在力的方向上物体通过的距离的乘积。
狗读音:gǒu狗gǒu(名)哺乳动物;种类很多;嗅觉和听觉都很灵敏;毛有黄、白、黑等颜色。是一种家畜;有的可以训练成警犬;有的用来帮助打猎、牧羊等。也叫犬。