cái fēng
cái biàn
cái qiǎo
cái qì
cái jìn
cái yǔ
cái zhì
cái lì
cái jú
cái jié
cái shí
cái lüè
cái jùn
cái xué
cái shàn
cái yè
cái cí
cái zhuàng
cái zī
cái xū
cái jùn
cái xián
cái shǒu
cái jié
cái mào
cái liàng
cái liú
cái luó
cái liào
cái lǐ
cái zǐ
cái sè
cái róng
cái shì
cái xíng
cái jùn
cái guān
cái yùn
cái gāng
cái kè
cái zhì
cái shū
cái jié
cái cè
cái xìng
cái qià
cái jù
cái jiāng
cái liáng
cái huá
cái shù
cái lín
cái chén
cái cāo
cái shù
cái míng
cái qì
cái zhé
cái yàn
cái dù
cái yīng
cái mó
cái yòng
cái huì
cái jì
cái fēng
cái rán
cái shuō
cái nán
cái fèn
cái xiù
cái dì
cái zǎo
cái yóu
cái fù
cái huì
cái kě
cái móu
cái bǐ
cái zì
cái yùn
cái qíng
cái yù
cái fāng
cái sī
cái shí
cái lì
cái xù
cái gàn
cái jì
cái rén
cái yǐng
cái biàn
cái guài
cái yì
cái shí
cái yǒng
cái jué
cái wàng
cái yì
cái mào
cái diào
cái wēn
cái huá
cái zhì
cái huì
cái wù
cái zhī
cái zé
cái zhì
cái tán
cái lì
cái yì
cái fá
cái jué
cái xióng
cái zhāng
cái mǐn
cái jué
cái néng
cái míng
cái nǚ
cái dài
cái yú
cái qīng
cái pǐn
cái shǔ
cái cǐ
cái gé
cái dé
cái mìng
cái jùn
cái xīng
cái qì
cái láng
⒈ 才智;才识。
引宋王安石《拟上殿进札子》:“陛下尝试详延大臣左右及天下智能才諝之士,使其论先王所以成天下之才者,其施设之方如何?”
元杨维桢《曹氏雪斋<弦歌集>序》:“予居钱塘,闻女士有曹雪斋氏,以才諝称於人。”
明袁宗道《通州刺史吴淮浦考绩序》:“乃吴君顾独精於民事,岂其才諝知虑果有殊絶儔伍者乎!非也,人莫不有才諝,亦復不乏知虑,所用殊耳。”
才cái(1)(名)才能。(2)(名)有才能的人:~子。(3)(名)姓。(4)(副)基本义:刚才;表示以前不久。(5)(副)表示事情发生得晚或结束得晚。(6)(副)表示在特定的条件下或者由于某种原因产生的结果(前面常常用‘只有、必须’或含有这类意思)。(7)(副)表示发生新情况;本来并不如此;含有“刚刚”的意思。(8)(副)对比起来表示数量小;次数少、能力差等;有“只”、“仅仅”的意思。(9)(副)表示强调或确定的语气(句尾常用‘呢’字):那里的风景~美呢!
谞读音:xū谞xū(1)(名)才智。(2)(名)计谋。