cái tán
cái xián
cái shí
cái fēng
cái yǒng
cái fēng
cái mó
cái dù
cái zǐ
cái qì
cái luó
cái shǔ
cái yì
cái gāng
cái qíng
cái zhì
cái yùn
cái lì
cái jú
cái jì
cái mǐn
cái jù
cái yǔ
cái jié
cái shuō
cái wēn
cái cǐ
cái chén
cái yàn
cái fá
cái rén
cái dài
cái jiāng
cái láng
cái róng
cái xiù
cái yòng
cái mào
cái cè
cái yì
cái xíng
cái bǐ
cái rán
cái huì
cái cí
cái móu
cái diào
cái sè
cái dì
cái mào
cái guài
cái fù
cái yùn
cái fèn
cái yóu
cái shí
cái liàng
cái lǐ
cái xù
cái xióng
cái jì
cái jùn
cái zhì
cái zhì
cái zhuàng
cái xué
cái jué
cái pǐn
cái zǎo
cái cāo
cái nán
cái zì
cái wù
cái qià
cái yù
cái biàn
cái kě
cái zhé
cái qì
cái liào
cái biàn
cái shí
cái kè
cái gàn
cái xìng
cái jùn
cái zhāng
cái yú
cái lüè
cái yè
cái mìng
cái jié
cái zhī
cái huì
cái zé
cái jùn
cái fāng
cái jié
cái qiǎo
cái míng
cái zhì
cái sī
cái shì
cái xū
cái shù
cái jìn
cái lì
cái huì
cái yì
cái shàn
cái shū
cái shù
cái nǚ
cái lín
cái liú
cái míng
cái liáng
cái shǒu
cái wàng
cái guān
cái huá
cái néng
cái jué
cái jùn
cái gé
cái huá
cái qì
cái yǐng
cái qīng
cái xīng
cái yīng
cái dé
cái lì
cái jué
cái zī
bào fù
dīng fù
chǔ fù
dà fù
bāng fù
nóng fù
fú fù
xiū fù
yáo fù
miǎn fù
chē fù
shǔ fù
bǐng fù
zá fù
cái fù
jūn fù
zhì fù
bō fù
bì fù
bié fù
zhòng fù
mǎi fù
gōng fù
yáo fù
shī fù
sù fù
píng fù
xiè fù
gèng fù
tián fù
guó fù
gòng fù
shuì fù
yì fù
rǒng fù
hàn fù
què fù
cí fù
bǎi fù
gǔ fù
yú fù
é fù
bū fù
fēng fù
gé fù
juān fù
chōng fù
chá fù
jiǎ fù
shì fù
qīng fù
cí fù
gòng fù
lùn fù
xiāng fù
zé fù
jūn fù
cóng fù
xiàn fù
guān fù
jí fù
wáng fù
cái fù
xiǎo fù
shī fù
kè fù
kǒu fù
jǐng fù
cháng fù
qiū fù
máo fù
diào fù
bì fù
biān fù
shàn fù
yú fù
dá fù
rǒng fù
cǎo fù
zhēng fù
děng fù
shū fù
chēng fù
suàn fù
mài fù
sān fù
qī fù
jī fù
qiū fù
jiān fù
jiǔ fù
yáo fù
dú fù
héng fù
zū fù
bǐng fù
cáo fù
zhǐ fù
chūn fù
guān fù
kè fù
xī fù
jiǔ fù
zī fù
pái fù
zhèng fù
sāo fù
pián fù
tiān fù
péng fù
fēng fù
xiū fù
⒈ 才能禀赋。
引清陈田《明诗纪事丁籤·郑善夫》:“《国雅》:‘ 继之才赋英迈,往往有新语。’”
萧乾《一本褪色的相册·<海伦·斯诺如是说>》:“也许有的模式更可贵些,对社会更有用些;有的生命力更长些,更显示才赋,更具有普遍的素质。”
才cái(1)(名)才能。(2)(名)有才能的人:~子。(3)(名)姓。(4)(副)基本义:刚才;表示以前不久。(5)(副)表示事情发生得晚或结束得晚。(6)(副)表示在特定的条件下或者由于某种原因产生的结果(前面常常用‘只有、必须’或含有这类意思)。(7)(副)表示发生新情况;本来并不如此;含有“刚刚”的意思。(8)(副)对比起来表示数量小;次数少、能力差等;有“只”、“仅仅”的意思。(9)(副)表示强调或确定的语气(句尾常用‘呢’字):那里的风景~美呢!
赋读音:fù赋fù(1)(动)(上对下)交给:~予。(2)(名)旧指田地税:田~|~税。(3)(名)我国古代文体;盛行于汉魏六朝;是韵文和散文的综合体。(4)(动)做(诗、词):~诗一首。