cái sè
cái jùn
cái dì
cái gàn
cái yòng
cái lǐ
cái zé
cái zhāng
cái liáng
cái qíng
cái liú
cái zī
cái jìn
cái cè
cái fēng
cái zì
cái rán
cái zhì
cái jié
cái yì
cái qīng
cái jù
cái wēn
cái cǐ
cái shí
cái jié
cái wù
cái jùn
cái xīng
cái yàn
cái jié
cái tán
cái wàng
cái fāng
cái yì
cái zhī
cái láng
cái guān
cái guài
cái huì
cái shí
cái yǐng
cái jú
cái néng
cái huì
cái biàn
cái qià
cái shuō
cái kě
cái zǎo
cái bǐ
cái yóu
cái zhì
cái shū
cái zhé
cái rén
cái mào
cái gāng
cái yǔ
cái xíng
cái jué
cái mǐn
cái yè
cái fèn
cái xiù
cái xù
cái luó
cái jùn
cái cāo
cái diào
cái yǒng
cái qì
cái shì
cái zhuàng
cái fēng
cái dài
cái qiǎo
cái shǒu
cái huá
cái nǚ
cái dé
cái liào
cái mó
cái mào
cái jué
cái xū
cái xué
cái shàn
cái fù
cái jué
cái yīng
cái lì
cái lüè
cái gé
cái yùn
cái róng
cái lì
cái jì
cái lín
cái shù
cái qì
cái zǐ
cái huá
cái xìng
cái jiāng
cái zhì
cái fá
cái mìng
cái liàng
cái huì
cái shí
cái yù
cái móu
cái qì
cái míng
cái xián
cái jì
cái chén
cái shù
cái zhì
cái yú
cái jùn
cái biàn
cái xióng
cái cí
cái yùn
cái nán
cái sī
cái pǐn
cái kè
cái yì
cái shǔ
cái dù
cái míng
cái lì
chěng jì
shén jì
xuàn jì
yù jì
dān jì
yì jì
xiàn jì
xiào jì
shéng jì
qióng jì
cháng jì
shēng jì
chē jì
cái jì
kē jì
jiǎo jì
qiú jì
gù jì
guàn jì
kǒu jì
qǔ jì
jué jì
zá jì
gū jì
shǒu jì
jué jì
wǔ jì
qí jì
mò jì
qí jì
shū jì
yǎn jì
shì jì
quán jì
xiǎn jì
zhòng jì
yǎng jì
jìng jì
zhòng jì
shǔ jì
bó jì
wǔ jì
cí jì
wú jì
cái jì
zòu jì
piān jì
mài jì
chěng jì
piàn jì
jiàn jì
jiǎ jì
yì jì
gōng jì
tè jì
bǎi jì
fāng jì
nóng jì
zhōng jì
chàng jì
⒈ 亦作“才伎”。才智本领。
引三国魏阮籍《猕猴赋》:“多才伎其为何,因受垢而貌侵。”
宋司马光《为庞相公谢明堂礼成转官表》:“伏念臣顓愚无术,孤陋寡徒,起家衡茅,致位机近,此皆出於天幸,断自宸知,非才伎过絶於人,岂朋援阴为之地。”
明方孝孺《送王文冏序》:“是詔一出,凡含声鼓喙者,皆当奋跃以效才技。”
《清史稿·理密亲王允礽传》:“允礽仪表、学问、才技俱有可观,而行事乖谬。”
章炳麟《与人论文书》:“有常语尽雅,毕才技以造瑰辞,犹几不及俗者, 唐世颜师古、许敬宗之伦是也。”
才cái(1)(名)才能。(2)(名)有才能的人:~子。(3)(名)姓。(4)(副)基本义:刚才;表示以前不久。(5)(副)表示事情发生得晚或结束得晚。(6)(副)表示在特定的条件下或者由于某种原因产生的结果(前面常常用‘只有、必须’或含有这类意思)。(7)(副)表示发生新情况;本来并不如此;含有“刚刚”的意思。(8)(副)对比起来表示数量小;次数少、能力差等;有“只”、“仅仅”的意思。(9)(副)表示强调或确定的语气(句尾常用‘呢’字):那里的风景~美呢!
技读音:jì技jì(名)技能;本领。