cái láng
cái yè
cái yú
cái dài
cái zī
cái yùn
cái huá
cái tán
cái xū
cái zǐ
cái huì
cái liú
cái yàn
cái fēng
cái lǐ
cái liáng
cái mào
cái róng
cái shàn
cái pǐn
cái zhì
cái lì
cái yì
cái shǔ
cái zhì
cái jìn
cái huì
cái guān
cái fá
cái yǔ
cái diào
cái zhì
cái lín
cái móu
cái wàng
cái yùn
cái jùn
cái fèn
cái shù
cái jù
cái qīng
cái yì
cái xìng
cái shuō
cái zhuàng
cái cè
cái míng
cái xù
cái biàn
cái jié
cái fāng
cái biàn
cái jùn
cái xián
cái shǒu
cái jì
cái rán
cái chén
cái shí
cái huá
cái jué
cái qià
cái fēng
cái kè
cái sè
cái shí
cái bǐ
cái jiāng
cái gàn
cái zhì
cái qiǎo
cái xióng
cái jú
cái yǒng
cái gāng
cái jì
cái huì
cái jié
cái dì
cái lì
cái fù
cái xīng
cái zhī
cái néng
cái lì
cái cí
cái zhāng
cái yì
cái guài
cái cǐ
cái mó
cái mǐn
cái xiù
cái shū
cái kě
cái qíng
cái jùn
cái gé
cái qì
cái lüè
cái nán
cái xué
cái yóu
cái wēn
cái nǚ
cái liào
cái jùn
cái luó
cái zì
cái dù
cái shì
cái xíng
cái jué
cái yǐng
cái jié
cái míng
cái qì
cái liàng
cái cāo
cái zǎo
cái yīng
cái dé
cái qì
cái zé
cái mìng
cái yòng
cái jué
cái mào
cái rén
cái shí
cái shù
cái zhé
cái yù
cái sī
cái wù
lù yǐng
háo yǐng
jiā yǐng
tù yǐng
zhēn yǐng
huì yǐng
qiū yǐng
tuō yǐng
jùn yǐng
hán yǐng
hé yǐng
zhòng yǐng
míng yǐng
biāo yǐng
guī yǐng
fēng yǐng
chǔ yǐng
fēng yǐng
tāo yǐng
yào yǐng
hóng yǐng
fēng yǐng
xiān yǐng
chāo yǐng
chuí yǐng
cōng yǐng
qí yǐng
yào yǐng
lín yǐng
máo yǐng
xiù yǐng
dié yǐng
lì yǐng
fēng yǐng
xīn yǐng
dié yǐng
máng yǐng
jiān yǐng
qián yǐng
tiáo yǐng
jǐng yǐng
shuò yǐng
qīng yǐng
jùn yǐng
cái yǐng
fā yǐng
róu yǐng
zhēn yǐng
máng yǐng
duān yǐng
⒈ 才能出众。
引《晋书·潘岳传》:“岳少以才颖见称,乡邑号为奇童,谓终贾之儔也。”
南朝梁刘勰《文心雕龙·通变》:“今才颖之士,刻意学文,多略汉篇,师范宋集,虽古今备閲,然近附而远疎矣。”
清侯方域《南省试策二》:“夫士,苟得其才颖者,亦可矣。”
才cái(1)(名)才能。(2)(名)有才能的人:~子。(3)(名)姓。(4)(副)基本义:刚才;表示以前不久。(5)(副)表示事情发生得晚或结束得晚。(6)(副)表示在特定的条件下或者由于某种原因产生的结果(前面常常用‘只有、必须’或含有这类意思)。(7)(副)表示发生新情况;本来并不如此;含有“刚刚”的意思。(8)(副)对比起来表示数量小;次数少、能力差等;有“只”、“仅仅”的意思。(9)(副)表示强调或确定的语气(句尾常用‘呢’字):那里的风景~美呢!
颖读音:yǐng颖yǐng(名)某些禾本科植物子实的带芒的外壳:~果。②(形)东西末端的尖锐部分:短~羊毫(笔)。③(形)聪明:~果。②(形)东西末端的尖锐部分