cái dài
cái míng
cái jìn
cái wēn
cái jùn
cái sè
cái yòng
cái dì
cái yóu
cái yīng
cái qì
cái cè
cái biàn
cái yì
cái fèn
cái qì
cái cǐ
cái dé
cái yùn
cái jué
cái zhāng
cái lì
cái fēng
cái lì
cái yàn
cái shí
cái zǎo
cái xióng
cái shū
cái lì
cái liáng
cái zǐ
cái kè
cái gàn
cái wù
cái pǐn
cái jú
cái jiāng
cái zì
cái jì
cái zhì
cái yǐng
cái shì
cái fāng
cái huá
cái zhé
cái biàn
cái jùn
cái yì
cái láng
cái míng
cái wàng
cái róng
cái chén
cái xīng
cái sī
cái cí
cái zī
cái gé
cái mào
cái yù
cái jù
cái xù
cái qì
cái yǒng
cái shuō
cái xián
cái bǐ
cái huì
cái jùn
cái mìng
cái jié
cái nán
cái liàng
cái shǒu
cái fá
cái diào
cái zhì
cái shù
cái jùn
cái móu
cái gāng
cái néng
cái zhì
cái nǚ
cái rén
cái cāo
cái mào
cái xíng
cái fù
cái jué
cái fēng
cái xū
cái kě
cái xué
cái yǔ
cái mó
cái jié
cái qiǎo
cái guài
cái yùn
cái yú
cái shí
cái lǐ
cái lín
cái liào
cái zhì
cái shí
cái zhuàng
cái shù
cái qíng
cái guān
cái tán
cái xiù
cái luó
cái yè
cái rán
cái huì
cái liú
cái huì
cái huá
cái shǔ
cái qīng
cái lüè
cái mǐn
cái zhī
cái zé
cái qià
cái jié
cái dù
cái xìng
cái shàn
cái yì
cái jué
cái jì
xuàn fá
wéi fá
sì fá
rǎng fá
zì fá
sì fá
dào fá
shāng fá
jiāo fá
zé fá
qián fá
jīn fá
kǒu fá
bù fá
hóng fá
shé fá
líng fá
jiǎn fá
biǎn fá
zhēng fá
xǐ fá
xī fá
qiāng fá
zhàn fá
tiě fá
lōu fá
cán fá
kǎn fá
pò fá
jūn fá
jiāo fá
kè fá
cān fá
jiàn fá
méng fá
cái fá
bù fá
làn fá
yōng fá
chēng fá
diào fá
xiāng fá
jūn fá
gōng fá
bù fá
xūn fá
qīn fá
zhuó fá
gōng fá
jiǔ fá
bǐ fá
guó fá
zhū fá
qǐ fá
bó fá
dǎng fá
jìn fá
shān fá
láo fá
tà fá
gē fá
shā fá
xiè fá
jiǎo fá
duàn fá
zhí fá
chǎn fá
chǎn fá
běi fá
hóng fá
kuā fá
tǎo fá
yāo fá
jiǎn fá
jī fá
cǎi fá
zhǎn fá
kǎo fá
zuò fá
dǎng fá
dàn fá
⒈ 才能和功劳。
引《北史·文苑传·王胄》:“胄性疏率不伦,自持才伐,鬱鬱於官,每负气陵傲,忽略时人。”
才cái(1)(名)才能。(2)(名)有才能的人:~子。(3)(名)姓。(4)(副)基本义:刚才;表示以前不久。(5)(副)表示事情发生得晚或结束得晚。(6)(副)表示在特定的条件下或者由于某种原因产生的结果(前面常常用‘只有、必须’或含有这类意思)。(7)(副)表示发生新情况;本来并不如此;含有“刚刚”的意思。(8)(副)对比起来表示数量小;次数少、能力差等;有“只”、“仅仅”的意思。(9)(副)表示强调或确定的语气(句尾常用‘呢’字):那里的风景~美呢!
伐读音:fá伐fá(1)(动)砍:~树。(2)(动)攻打:讨~。