讲法


讲法的组词


讲谟

jiǎng mó

讲叙

jiǎng xù

讲唱

jiǎng chàng

讲业

jiǎng yè

讲肄

jiǎng yì

讲咨

jiǎng zī

讲量

jiǎng liàng

讲座

jiǎng zuò

讲贯

jiǎng guàn

讲阅

jiǎng yuè

讲闻

jiǎng wén

讲处

jiǎng chù

讲悟

jiǎng wù

讲主

jiǎng zhǔ

讲肆

jiǎng sì

讲集

jiǎng jí

讲花

jiǎng huā

讲习

jiǎng xí

讲课

jiǎng kè

讲解

jiǎng jiě

讲读

jiǎng dú

讲索

jiǎng suǒ

讲求

jiǎng qiú

讲家

jiǎng jiā

讲郎

jiǎng láng

讲价

jiǎng jià

讲嘴

jiǎng zuǐ

讲宗

jiǎng zōng

讲剑

jiǎng jiàn

讲搜

jiǎng sōu

讲通

jiǎng tōng

讲帷

jiǎng wéi

讲修

jiǎng xiū

讲劘

jiǎng mó

讲匠

jiǎng jiàng

讲绎

jiǎng yì

讲兵

jiǎng bīng

讲众

jiǎng zhòng

讲授

jiǎng shòu

讲问

jiǎng wèn

讲射

jiǎng shè

讲让

jiǎng ràng

讲席

jiǎng xí

讲用

jiǎng yòng

讲说

jiǎng shuō

讲法

jiǎng fǎ

讲帐

jiǎng zhàng

讲赞

jiǎng zàn

讲释

jiǎng shì

讲桌

jiǎng zhuō

讲题

jiǎng tí

讲诵

jiǎng sòng

讲摩

jiǎng mó

讲钱

jiǎng qián

讲旅

jiǎng lǚ

讲闱

jiǎng wéi

讲命

jiǎng mìng

讲究

jiǎng jiu

讲戎

jiǎng róng

讲陈

jiǎng chén

讲欢

jiǎng huān

讲贡

jiǎng gòng

讲订

jiǎng dìng

讲师

jiǎng shī

讲谈

jiǎng tán

讲动

jiǎng dòng

讲脸

jiǎng liǎn

讲平

jiǎng píng

讲山

jiǎng shān

讲钟

jiǎng zhōng

讲筵

jiǎng yán

讲稿

jiǎng gǎo

讲臣

jiǎng chén

讲制

jiǎng zhì

讲和

jiǎng hé

讲台

jiǎng tái

讲律

jiǎng lǜ

讲脩

jiǎng xiū

讲僧

jiǎng sēng

讲益

jiǎng yì

讲切

jiǎng qiē

讲诲

jiǎng huì

讲士

jiǎng shì

讲帏

jiǎng wéi

讲懽

jiǎng huān

讲论

jiǎng lùn

讲殿

jiǎng diàn

讲考

jiǎng kǎo

讲供

jiǎng gòng

讲盟

jiǎng méng

讲勖

jiǎng xù

讲试

jiǎng shì

讲错

jiǎng cuò

讲难

jiǎng nán

讲武

jiǎng wǔ

讲章

jiǎng zhāng

讲购

jiǎng gòu

讲唇

jiǎng chún

讲数

jiǎng shù

讲评

jiǎng píng

讲序

jiǎng xù

讲真

jiǎng zhēn

讲讨

jiǎng tǎo

讲勗

jiǎng xù

讲官

jiǎng guān

讲文

jiǎng wén

讲树

jiǎng shù

讲义

jiǎng yì

讲德

jiǎng dé

讲息

jiǎng xī

讲室

jiǎng shì

讲讽

jiǎng fěng

讲史

jiǎng shǐ

讲念

jiǎng niàn

讲蒙

jiǎng méng

讲议

jiǎng yì

讲道

jiǎng dào

讲聚

jiǎng jù

讲会

jiǎng huì

讲语

jiǎng yǔ

讲丐

jiǎng gài

讲坐

jiǎng zuò

讲拜

jiǎng bài

讲锐

jiǎng ruì

讲院

jiǎng yuàn

讲隙

jiǎng xì

讲艺

jiǎng yì

讲堂

jiǎng táng

讲寺

jiǎng sì

讲祀

jiǎng sì

讲学

jiǎng xué

讲使

jiǎng shǐ

讲磨

jiǎng mó

讲话

jiǎng huà

讲经

jiǎng jīng

讲化

jiǎng huà

讲舍

jiǎng shě

讲治

jiǎng zhì

讲轩

jiǎng xuān

讲传

jiǎng chuán

讲述

jiǎng shù

讲清

jiǎng qīng

讲明

jiǎng míng

讲场

jiǎng chǎng

讲幄

jiǎng wò

讲灯

jiǎng dēng

讲钞

jiǎng chāo

讲员

jiǎng yuán

讲定

jiǎng dìng

讲理

jiǎng lǐ

讲榻

jiǎng tà

讲劝

jiǎng quàn

讲颂

jiǎng sòng

讲散

jiǎng sàn

讲事

jiǎng shì

讲石

jiǎng shí

讲古

jiǎng gǔ

讲下

jiǎng xià

讲析

jiǎng xī

讲款

jiǎng kuǎn

讲礼

jiǎng lǐ

讲诏

jiǎng zhào

讲案

jiǎng àn

讲言

jiǎng yán

讲目

jiǎng mù

讲亲

jiǎng qīn

讲坛

jiǎng tán

讲复

jiǎng fù

讲导

jiǎng dǎo

讲手

jiǎng shǒu

讲耨

jiǎng nòu

讲説

jiǎng shuō

讲辨

jiǎng biàn

讲教

jiǎng jiào

讲功

jiǎng gōng

讲书

jiǎng shū

讲宇

jiǎng yǔ

讲行

jiǎng xíng

讲情

jiǎng qíng

讲仪

jiǎng yí

讲演

jiǎng yǎn

讲扬

jiǎng yáng

讲口

jiǎng kǒu

讲开

jiǎng kāi

讲图

jiǎng tú

讲亭

jiǎng tíng

讲蒐

jiǎng sōu

讲衆

jiǎng zhòng

讲物

jiǎng wù

讲辩

jiǎng biàn

讲阁

jiǎng gé

讲核

jiǎng hé

讲宣

jiǎng xuān

讲度

jiǎng dù

讲画

jiǎng huà

讲好

jiǎng hǎo

讲鼓

jiǎng gǔ

讲训

jiǎng xùn

讲校

jiǎng xiào


见法

jiàn fǎ

卖法

mài fǎ

捻法

niǎn fǎ

子法

zǐ fǎ

如法

rú fǎ

疑法

yí fǎ

干法

gàn fǎ

它法

tā fǎ

坐法

zuò fǎ

巧法

qiǎo fǎ

刑法

xíng fǎ

按法

àn fǎ

秘法

mì fǎ

笔法

bǐ fǎ

真法

zhēn fǎ

微法

wēi fǎ

抵法

dǐ fǎ

戏法

xì fǎ

奉法

fèng fǎ

为法

wéi fǎ

取法

qǔ fǎ

天法

tiān fǎ

简法

jiǎn fǎ

追法

zhuī fǎ

施法

shī fǎ

迁法

qiān fǎ

腕法

wàn fǎ

证法

zhèng fǎ

着法

zhāo fǎ

课法

kè fǎ

讬法

tuō fǎ

看法

kàn fǎ

内法

nèi fǎ

贡法

gòng fǎ

问法

wèn fǎ

掩法

yǎn fǎ

定法

dìng fǎ

猛法

měng fǎ

解法

xiè fǎ

算法

suàn fǎ

体法

tǐ fǎ

圜法

huán fǎ

买法

mǎi fǎ

斗法

dòu fǎ

苛法

kē fǎ

血法

xuè fǎ

桡法

ráo fǎ

宫法

gōng fǎ

作法

zuò fǎ

后法

hòu fǎ

魔法

mó fǎ

严法

yán fǎ

句法

jù fǎ

执法

zhí fǎ

道法

dào fǎ

减法

jiǎn fǎ

行法

xíng fǎ

依法

yī fǎ

学法

xué fǎ

过法

guò fǎ

守法

shǒu fǎ

密法

mì fǎ

写法

xiě fǎ

摄法

shè fǎ

常法

cháng fǎ

皴法

cūn fǎ

伏法

fú fǎ

故法

gù fǎ

慢法

màn fǎ

敕法

chì fǎ

韵法

yùn fǎ

祭法

jì fǎ

禁法

jìn fǎ

顿法

dùn fǎ

嗣法

sì fǎ

九法

jiǔ fǎ

止法

zhǐ fǎ

办法

bàn fǎ

说法

shuō fǎ

疗法

liáo fǎ

忏法

chàn fǎ

朔法

shuò fǎ

歷法

lì fǎ

禅法

chán fǎ

霜法

shuāng fǎ

语法

yǔ fǎ

邦法

bāng fǎ

风法

fēng fǎ

动法

dòng fǎ

顔法

yán fǎ

重法

zhòng fǎ

小法

xiǎo fǎ

私法

sī fǎ

历法

lì fǎ

空法

kōng fǎ

乱法

luàn fǎ

史法

shǐ fǎ

禀法

bǐng fǎ

不法

bù fǎ

八法

bā fǎ

礼法

lǐ fǎ

相法

xiāng fǎ

心法

xīn fǎ

观法

guān fǎ

枉法

wǎng fǎ

圣法

shèng fǎ

读法

dú fǎ

度法

dù fǎ

很法

hěn fǎ

羣法

qún fǎ

搔法

sāo fǎ

轨法

guǐ fǎ

麴法

qū fǎ

散法

sàn fǎ

煎法

jiān fǎ

梵法

fàn fǎ

处法

chǔ fǎ

挠法

náo fǎ

越法

yuè fǎ

弃法

qì fǎ

身法

shēn fǎ

役法

yì fǎ

仓法

cāng fǎ

拿法

ná fǎ

绳法

shéng fǎ

讹法

é fǎ

逾法

yú fǎ

底法

dǐ fǎ

比法

bǐ fǎ

德法

dé fǎ

公法

gōng fǎ

得法

dé fǎ

西法

xī fǎ

教法

jiào fǎ

蠲法

juān fǎ

名法

míng fǎ

寰法

huán fǎ

死法

sǐ fǎ

助法

zhù fǎ

丽法

lì fǎ

上法

shàng fǎ

饰法

shì fǎ

一法

yī fǎ

吏法

lì fǎ

遁法

dùn fǎ

逆法

nì fǎ

税法

shuì fǎ

论法

lùn fǎ

循法

xún fǎ

条法

tiáo fǎ

明法

míng fǎ

话法

huà fǎ

棋法

qí fǎ

案法

àn fǎ

想法

xiǎng fǎ

敛法

liǎn fǎ

母法

mǔ fǎ

矫法

jiǎo fǎ

颓法

tuí fǎ

颜法

yán fǎ

主法

zhǔ fǎ

托法

tuō fǎ

了法

le fǎ

忍法

rěn fǎ

程法

chéng fǎ

弘法

hóng fǎ

竺法

zhú fǎ

絓法

guà fǎ

罹法

lí fǎ

护法

hù fǎ

禮法

lǐ fǎ

汉法

hàn fǎ

术法

shù fǎ

谬法

miù fǎ

检法

jiǎn fǎ

戒法

jiè fǎ

妖法

yāo fǎ

政法

zhèng fǎ

鹾法

cuó fǎ

理法

lǐ fǎ

缘法

yuán fǎ

币法

bì fǎ

尽法

jìn fǎ

爽法

shuǎng fǎ

兵法

bīng fǎ

委法

wěi fǎ

六法

liù fǎ

至法

zhì fǎ

世法

shì fǎ

雠法

chóu fǎ

开法

kāi fǎ

轻法

qīng fǎ

罔法

wǎng fǎ

县法

xuán fǎ

群法

qún fǎ

错法

cuò fǎ

拼法

pīn fǎ

屈法

qū fǎ

能法

néng fǎ

脚法

jiǎo fǎ

规法

guī fǎ

更法

gēng fǎ

海法

hǎi fǎ

古法

gǔ fǎ

狎法

xiá fǎ

极法

jí fǎ

師法

shī fǎ

鼠法

shǔ fǎ

格法

gé fǎ

形法

xíng fǎ

宗法

zōng fǎ

亏法

kuī fǎ

文法

wén fǎ

乐法

lè fǎ

节法

jié fǎ

闰法

rùn fǎ

约法

yuē fǎ

愿法

yuàn fǎ

诵法

sòng fǎ

盐法

yán fǎ

峻法

jùn fǎ

万法

wàn fǎ

打法

dǎ fǎ

钱法

qián fǎ

摆法

bǎi fǎ

祖法

zǔ fǎ

式法

shì fǎ

师法

shī fǎ

末法

mò fǎ

通法

tōng fǎ

持法

chí fǎ

除法

chú fǎ

三法

sān fǎ

護法

hù fǎ

颖法

yǐng fǎ

遵法

zūn fǎ

选法

xuǎn fǎ

就法

jiù fǎ

义法

yì fǎ

谥法

shì fǎ

王法

wáng fǎ

刻法

kè fǎ

裱法

biǎo fǎ

仙法

xiān fǎ

染法

rǎn fǎ

恶法

è fǎ

科法

kē fǎ

养法

yǎng fǎ

金法

jīn fǎ

曲法

qǔ fǎ

马法

mǎ fǎ

矜法

jīn fǎ

国法

guó fǎ

象法

xiàng fǎ

货法

huò fǎ

笞法

chī fǎ

加法

jiā fǎ

致法

zhì fǎ

烦法

fán fǎ

效法

xiào fǎ

五法

wǔ fǎ

门法

mén fǎ

詞法

cí fǎ

肆法

sì fǎ

草法

cǎo fǎ

立法

lì fǎ

篆法

zhuàn fǎ

熨法

yùn fǎ

革法

gé fǎ

纵法

zòng fǎ

无法

wú fǎ

變法

biàn fǎ

鸿法

hóng fǎ

钞法

chāo fǎ

周法

zhōu fǎ

活法

huó fǎ

百法

bǎi fǎ

骨法

gǔ fǎ

演法

yǎn fǎ

篇法

piān fǎ

军法

jūn fǎ

抓法

zhuā fǎ

搞法

gǎo fǎ

幻法

huàn fǎ

赴法

fù fǎ

玩法

wán fǎ

拟法

nǐ fǎ

良法

liáng fǎ

刀法

dāo fǎ

释法

shì fǎ

训法

xùn fǎ

辟法

pì fǎ

符法

fú fǎ

國法

guó fǎ

非法

fēi fǎ

宪法

xiàn fǎ

長法

zhǎng fǎ

辠法

zuì fǎ

传法

chuán fǎ

矾法

fán fǎ

上一组词:讲款
下一组词:讲盟

更多讲的组词

讲法的意思


词语解释:

[ jiǎng fǎ ] :

讲法 jiǎngfǎ ∶指意见或见解这是他一个人的讲法

∶指措词,表达意见的方法


引证解释:

⒈ 讲经说法。

引《正法华经·光瑞品》:“我又遥见,诸佛孙息,为无数亿人民讲法。”
南朝梁慧皎《高僧传·译经下·宝云》:“后家人梦见茂之在寺中与众僧讲法,实由跋摩化导之力也。”
唐道宣《续高僧传·习禅二·智顗》:“闻顗讲法,故来设问。”

⒉ 指措词。

引《儿女英雄传》第三八回:“﹝安老爷﹞便连连点头説:‘讲得有些道理。’因又问:‘那个顺天王又作如何讲法呢?’”

⒊ 指意见;见解。

引徐特立《关于党员八个条件的报告》:“我一看马克思对工资的讲法和我的讲法是一样的。”
《新文学史料》1984年第2期:“有时觉得他们的讲法不能理解,就跟他们辩论。”

国语词典:

说法、措词或叙述的方法。

如:「警方办案仔细,举证详尽,将嫌犯矫饰的讲法一一驳斥。」

网络解释:

讲法

讲法,拼音是jiǎngfǎ,是一个汉语词汇,释义为指意见或见解。
更多法的组词

讲法详细解释


读音:jiǎng

讲jiǎng(1)(动)说(本义):~故事|他高兴得话都~不出来了。(2)(动)解释;说明:~书|这个字有几个~法|这本书是~气象的。(3)(动)商量;商议:~价儿。(4)(动)就某方面说;论:~技术他不如你;~干劲儿他比你足。(5)(动)讲求:~卫生|~团结|~速度。

读音:fǎ

法fǎ(1)(名)由国家制定或认可;并强制遵守的法律、指令、条例等行为规则的总称:宪~。(2)(名)方法、方式:写~。(3)(名)标准样子;可以模仿的:取~。(4)(名)佛教的教义;也泛指佛教和道教的:~术。(5)姓。(6)(动)效法:~后王。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025