jīn róng
jīn zào
jīn shù
jīn chà
jīn dàng
jīn sì
jīn āi
jīn cí
jīn tàn
jīn ào
jīn hóng
jīn bì
jīn dài
jīn fàng
jīn mǐn
jīn dà
jīn zhuāng
jīn yán
jīn xù
jīn mǐn
jīn zhēng
jīn shì
jīn jiē
jīn fù
jīn duò
jīn dòng
jīn cóng
jīn chì
jīn huǎn
jīn qīng
jīn màn
jīn zhāng
jīn mǎn
jīn xǔ
jīn gōng
jīn lìn
jīn lǜ
jīn shàng
jīn shì
jīn háo
jīn yào
jīn chǒng
jīn jí
jīn rán
jīn lì
jīn cè
jīn rěn
jīn liàn
jīn cái
jīn shuǎng
jīn jìng
jīn wěi
jīn lì
guān guǎ
jīn xuàn
jīn nà
jīn liàng
jīn qí
jīn juàn
jīn liàn
jīn cái
jīn zòng
jīn quán
jīn shì
jīn cún
jīn jiǎng
jīn shǎng
jīn gāo
jīn dú
jīn miǎn
jīn jǐ
jīn jiù
jīn qiáng
jīn lù
jīn hán
jīn jì
jīn liàng
jīn sù
jīn yǒng
jīn chá
jīn chí
jīn lián
jīn shàn
jīn néng
jīn jù
jīn tài
jīn jùn
jīn sè
jīn mǐn
jīn jié
jīn jù
jīn guì
jīn shì
jīn míng
jīn jiù
jīn gù
jīn kuǎ
jīn jīn
jīn xuè
jīn qióng
jīn jiàn
jīn zhòng
jīn fèn
jīn shì
jīn dá
jīn fǎ
jīn xuàn
jīn fá
jīn dàn
jīn yòu
jīn xǔ
jīn jǐn
jīn kuā
jīn jiāo
⒈ 夸耀;炫耀。
引唐罗隐《残花》诗:“繁阴莫矜衒,终是共尘埃。”
《旧五代史·唐书·明宗纪一》:“常与诸将会,诸将矜衒武勇,帝徐曰:‘公辈以口击贼,吾以手击贼。’众惭而止。”
清王先谦《<续古文辞类纂>原纂例略》:“昔尝病孙可之《与友人论文书》,称其所受真诀自来无择、皇甫持正上溯昌黎,称举至再,如小儿得饼,矜衒不已。”
1. 怜悯,怜惜:矜悯(怜悯)。矜惜。矜恤。
2. 自尊,自大,自夸:矜夸。矜伐。矜恃。骄矜。
3. 庄重,拘谨:矜持。矜重(zhòng )。
衒读音:xuàn同“炫”。