jīn jìng
jīn yòu
jīn jiāo
jīn miǎn
jīn dài
jīn duò
jīn wěi
jīn màn
jīn jīn
jīn qí
jīn jiē
jīn dú
jīn jiù
jīn chì
jīn gōng
jīn shù
jīn fèn
guān guǎ
jīn mǎn
jīn juàn
jīn hóng
jīn yào
jīn shì
jīn jù
jīn shì
jīn lù
jīn cè
jīn lì
jīn quán
jīn róng
jīn shì
jīn xǔ
jīn jié
jīn dà
jīn zhuāng
jīn dòng
jīn míng
jīn mǐn
jīn jiǎng
jīn shàng
jīn cún
jīn jí
jīn āi
jīn yán
jīn shàn
jīn zhòng
jīn gāo
jīn qiáng
jīn xù
jīn huǎn
jīn fǎ
jīn jǐ
jīn jùn
jīn fàng
jīn liàng
jīn zhēng
jīn yǒng
jīn bì
jīn lián
jīn cí
jīn chá
jīn zhāng
jīn shuǎng
jīn gù
jīn qióng
jīn xuè
jīn kuǎ
jīn hán
jīn shì
jīn guì
jīn ào
jīn shǎng
jīn sù
jīn liàng
jīn chǒng
jīn zào
jīn rán
jīn háo
jīn sì
jīn tàn
jīn liàn
jīn dàn
jīn cái
jīn xuàn
jīn liàn
jīn jiù
jīn chà
jīn nà
jīn mǐn
jīn fá
jīn lǜ
jīn xǔ
jīn sè
jīn cóng
jīn mǐn
jīn qīng
jīn cái
jīn dá
jīn lìn
jīn zòng
jīn xuàn
jīn chí
jīn rěn
jīn jì
jīn fù
jīn lì
jīn tài
jīn dàng
jīn shì
jīn jù
jīn jǐn
jīn kuā
jīn jiàn
jīn néng
fǔ xù
mǐn xù
shōu xù
láo xù
cǎn xù
huì xù
sòng xù
jīn xù
tǐ xù
lián xù
bāo xù
zhèn xù
bù xù
zhèn xù
míng xù
fèng xù
chuàng xù
niàn xù
cún xù
jīng xù
cì xù
kuān xù
lài xù
qū xù
fù xù
guó xù
shǎng xù
ēn xù
juàn xù
lián xù
zhěn xù
diào xù
cí xù
gù xù
ài xù
shàn xù
jiǎn xù
jīng xù
jiù xù
mǐn xù
juān xù
zhāo xù
āi xù
fù xù
qìng xù
fǎng xù
rén xù
qín xù
zhān xù
bǐng xù
dài xù
wēn xù
ān xù
zhěng xù
cì xù
jì xù
fǔ xù
zhōu xù
dān xù
qīn xù
⒈ 亦作“矜恤”。怜悯抚恤。见“矜卹”。
引《晏子春秋·问上二一》:“积丰羡之养,而声矜卹之义。”
《后汉书·儒林传下·周泽》:“奉公剋己,矜恤孤羸,吏人归爱之。”
《北史·源贺传》:“然犯死之罪,难以尽恕,权其轻重,有可矜恤。”
清蒋士铨《<桂林霜>书后》:“惟同殉之子女奴婢等三十五人,未叨矜卹。”
矜怜抚恤。
1. 怜悯,怜惜:矜悯(怜悯)。矜惜。矜恤。
2. 自尊,自大,自夸:矜夸。矜伐。矜恃。骄矜。
3. 庄重,拘谨:矜持。矜重(zhòng )。
恤读音:xù恤xù(1)(动)〈书〉顾虑;忧虑:不~人言。(2)(动)怜悯:怜~|体~。(3)(动)救济:抚~。