jīn duò
jīn jiàn
jīn róng
jīn gōng
jīn xuè
jīn háo
jīn chá
jīn mǎn
jīn dàng
jīn juàn
jīn kuā
jīn shì
jīn liàn
jīn jǐ
jīn zhòng
jīn nà
jīn fá
jīn shù
jīn zào
jīn jiù
jīn liàng
jīn sè
jīn qīng
jīn shì
jīn hóng
jīn dá
jīn liàn
jīn hán
jīn liàng
jīn dàn
jīn jiē
jīn qióng
jīn lìn
jīn jù
jīn jì
jīn tài
jīn jiǎng
jīn yào
jīn jìng
jīn rán
jīn shuǎng
jīn rěn
jīn cè
jīn jí
jīn jiù
jīn jiāo
jīn lù
guān guǎ
jīn lián
jīn chí
jīn mǐn
jīn dài
jīn ào
jīn zhāng
jīn jǐn
jīn miǎn
jīn fù
jīn fèn
jīn yòu
jīn guì
jīn cái
jīn xuàn
jīn shàng
jīn cí
jīn shì
jīn lǜ
jīn zòng
jīn mǐn
jīn bì
jīn qí
jīn sù
jīn shàn
jīn mǐn
jīn xuàn
jīn xù
jīn lì
jīn yán
jīn cóng
jīn míng
jīn jié
jīn chì
jīn āi
jīn zhuāng
jīn qiáng
jīn jīn
jīn chǒng
jīn sì
jīn cái
jīn wěi
jīn jùn
jīn cún
jīn jù
jīn fǎ
jīn xǔ
jīn quán
jīn shì
jīn shǎng
jīn dòng
jīn shì
jīn yǒng
jīn gù
jīn tàn
jīn chà
jīn lì
jīn gāo
jīn xǔ
jīn màn
jīn kuǎ
jīn dú
jīn néng
jīn huǎn
jīn fàng
jīn dà
jīn zhēng
jiàn xǔ
yé hǔ
xiē xǔ
sūn xǔ
cái xǔ
zhǐ xǔ
yī xǔ
tè xǔ
jiàn xǔ
jiù xǔ
tīng xǔ
kuā xǔ
hé xǔ
gǎn xǔ
mò xǔ
yǔn xǔ
quán xǔ
sì xǔ
ěr xǔ
nuò xǔ
qī xǔ
fù xǔ
cóng xǔ
chēng xǔ
qì xǔ
tuī xǔ
duō xǔ
kě xǔ
yì xǔ
è xǔ
cháo xǔ
yuán xǔ
qí xǔ
shēn xǔ
yù xǔ
chóu xǔ
guǎn xǔ
jiā xǔ
bù xǔ
néng xǔ
xīn xǔ
xiáng xǔ
fēn xǔ
piàn xǔ
yě xǔ
rán xǔ
bāo xǔ
rú xǔ
xíng xǔ
róng xǔ
zhǔn xǔ
chì xǔ
níng xǔ
liàng xǔ
liǎng xǔ
jiǎng xǔ
suì xǔ
yīng xǔ
zhū xǔ
yōu xǔ
yē xǔ
cì xǔ
shǎo xǔ
huò xǔ
lái xǔ
ruò xǔ
zàn xǔ
nì xǔ
jiǔ xǔ
zì xǔ
jǐ xǔ
shāo xǔ
dǎo xǔ
lǐ xǔ
jīn xǔ
zěn xǔ
⒈ 夸耀而自负。
引《宋书·武帝纪中》:“毅既有雄才大志,厚自矜许,朝士素望者多归之。”
《明史·唐文献传》:“初, 文献出赵用贤门,以名节相矜许。”
郭沫若《李白与杜甫·杜甫的地主生活》:“他是以门阀的高贵自矜许的人。”
1. 怜悯,怜惜:矜悯(怜悯)。矜惜。矜恤。
2. 自尊,自大,自夸:矜夸。矜伐。矜恃。骄矜。
3. 庄重,拘谨:矜持。矜重(zhòng )。
许读音:xǔ[ xǔ ]1. 应允,认可:许可。允许。特许。
2. 承认其优点:赞许。嘉许。
3. 预先答应给与:许诺。
4. 女方接受男方求亲:许配。许嫁。以身相许。
5. 或者,可能:也许。或许。
6. 处,地方:何许人。
7. 表示约略估计的词:几许。少许。
8. 这样:如许。
9. 中国周代诸侯国名,在今河南省许昌市东。
10. 姓。