jīn zhuāng
jīn jiē
jīn shuǎng
jīn jì
jīn lì
jīn shì
jīn jìng
jīn dá
jīn hán
jīn hóng
jīn fù
jīn chì
jīn rěn
jīn cái
jīn néng
jīn āi
jīn duò
jīn chǒng
jīn miǎn
jīn shàng
jīn jiǎng
jīn shàn
jīn zhòng
jīn màn
jīn shì
jīn sè
jīn cái
jīn lián
jīn qiáng
jīn gōng
jīn jiù
jīn wěi
jīn yán
jīn jí
jīn jiāo
jīn juàn
jīn gāo
jīn shì
jīn yòu
jīn fàng
jīn jiàn
jīn sì
jīn dàng
jīn shì
jīn zòng
jīn jǐn
jīn dài
jīn xuè
jīn quán
jīn jùn
jīn chá
jīn huǎn
jīn xù
jīn zhāng
jīn xǔ
jīn shù
jīn fèn
jīn mǐn
jīn guì
jīn xǔ
jīn mǎn
jīn lù
jīn jié
jīn jǐ
jīn fá
jīn zào
guān guǎ
jīn dú
jīn yǒng
jīn xuàn
jīn liàn
jīn kuǎ
jīn cún
jīn sù
jīn zhēng
jīn tài
jīn chà
jīn ào
jīn jù
jīn dòng
jīn qióng
jīn jīn
jīn dàn
jīn rán
jīn gù
jīn lì
jīn liàng
jīn mǐn
jīn xuàn
jīn kuā
jīn míng
jīn cè
jīn fǎ
jīn dà
jīn cí
jīn shì
jīn jù
jīn qīng
jīn mǐn
jīn liàng
jīn tàn
jīn yào
jīn lǜ
jīn chí
jīn qí
jīn lìn
jīn liàn
jīn shǎng
jīn cóng
jīn bì
jīn róng
jīn háo
jīn jiù
jīn nà
guǐ zào
qīng zào
fèn zào
jìng zào
mèn zào
fú zào
kuáng zào
líng zào
ào zào
nǎo zào
bào zào
tiāo zào
pǎo zào
qīng zào
jiāo zào
fán zào
qiǎn zào
jí zào
jué zào
chǎn zào
qǐ zào
bǐ zào
fū zào
jīn zào
jīng zào
jìn zào
jiǎn zào
mài zào
qiú zào
guǒ zào
jìng zào
guǐ zào
xiǎn zào
máo zao
gāng zào
guā zào
juàn zào
fā zào
jìn zào
luò zào
kè zào
huǒ zào
chǔn zào
fán zào
biàn zào
dān zào
zhuó zào
jiāo zào
biǎn zào
lǜ zào
⒈ 矜夸躁急。
引《南史·郑绍叔传》:“性颇矜躁,以权势自居,然能倾心接物,多所举荐。”
《新唐书·杨国忠传》:“国忠寡谋矜躁,谓禄山跋扈不足图……帝卒不悟。”
宋陶穀《清异录·三灾石》:“萧颖士文爽兼人而矜躁为甚。”
1. 怜悯,怜惜:矜悯(怜悯)。矜惜。矜恤。
2. 自尊,自大,自夸:矜夸。矜伐。矜恃。骄矜。
3. 庄重,拘谨:矜持。矜重(zhòng )。
躁读音:zào躁zào(形)急躁;性急;不冷静:烦~|急~|不骄不~|这人性子太~。