chèn shēn
chēng lùn
chēng xiàn
chēng gōng
chēng lì
chēng xǔ
chēng fú
chēng zhǐ
chēng xǐ
chēng shù
chēng gōng
chēng gē
chēng gē
chēng héng
chēng shù
chēng jiàn
chēng shì
chēng shǎng
chēng zūn
chēng zhài
chēng tuō
chēng sú
chēng gū
chēng bīng
chēng cái
chēng liáng
chēng dá
chēng néng
chēng měi
chēng jì
chēng yù
chēng fù
chèn tuō
chēng suì
chēng yuān
chēng cái
chēng chén
chēng bà
chēng tán
chēng jìn
chēng quán
chēng dì
chēng mèi
chēng wàng
chēng jiǎng
chēng cái
chēng luàn
chēng xióng
chēng qìng
chēng huái
chēng dào
chēng sòng
chēng fān
chēng yú
chēng shòu
chēng chuán
chēng shàn
chēng fù
chēng bǐ
chēng lè
chēng zhì
chēng xǔ
chēng huì
chēng bó
chēng shèng
chēng shí
chēng fú
chēng tā
chēng ài
chēng suàn
chèn yì
chēng mù
chēng jiē
chēng dāng
chēng jǔ
chēng zhāng
chèn xīn
chēng tíng
chēng hào
chēng qíng
chèn yuàn
chèng chuí
chēng chén
chēng xiè
chēng míng
chēng liè
chēng shǐ
chēng qiè
chēng tí
chēng hè
chēng dé
chēng wán
chēng zuò
chèn tǐ
chēng māo
chēng tàn
chēng dài
chēng shāng
chēng jiā
chēng yáng
chēng wéi
chēng bēi
chēng biàn
chēng qí
chēng chuò
chēng jǐng
chēng hé
chēng yàn
chēng jí
chēng sòng
chēng fá
chēng xǔ
chēng wù
chēng lín
chēng shuō
chēng yán
chēng dòng
chēng tíng
chēng yù
chēng zhǐ
chēng xí
chēng fān
chēng hào
chēng yǔ
chēng wèi
chēng hu
chēng sāi
chèn zhí
chēng zàn
chèn shǒu
chēng yàn
chēng kuài
chēng bìng
chēng zhòng
chēng pèi
chēng bāo
chēng yǐn
chēng shǒu
⒈ 称心快意。
引唐李复言《续玄怪录·定婚店》:“刺史王泰俾摄司户掾,专鞫词狱,以为能,因妻以其女,可年十六七,容色华丽, 固称愜之极。”
《宋史·真宗纪一》:“帝留心狱讼,裁决轻重,靡不称愜,故京狱屡空, 太宗屡詔嘉美。”
清唐孙华《送王诵侯之官成都》诗:“放翁宦游最称愜,事后追忆同华胥。”
1. 量轻重:称量(liáng )。
2. 叫,叫做:自称。称呼。称帝。称臣。称兄道弟。
3. 名号:名称。简称。称号。称谓。职称。
4. 说:声称。称快。称病。称便。
5. 赞扬:称道。称许。称颂。称赞。
6. 举:称兵。称觞祝寿。
惬读音:qiè惬qiè(形)〈书〉(心里)满足:~意。