chēng gōng
chēng mèi
chēng bīng
chēng chén
chēng xǔ
chēng yán
chēng shàn
chèng chuí
chēng zhāng
chēng chuán
chēng yuān
chēng jiē
chèn yì
chēng bēi
chēng wàng
chēng zhǐ
chēng fān
chēng hé
chēng fú
chēng měi
chēng lè
chēng bó
chēng shù
chèn zhí
chēng yàn
chēng lùn
chēng lì
chēng bǐ
chēng hào
chēng wéi
chēng dāng
chēng chuò
chēng wán
chēng bà
chēng suì
chēng wù
chēng tíng
chēng zhài
chēng shèng
chēng zhǐ
chēng xǔ
chēng gē
chēng yù
chēng hu
chēng ài
chèn shēn
chēng jǔ
chēng yǐn
chèn xīn
chēng dài
chēng gū
chēng qíng
chēng sāi
chēng qìng
chēng jiàn
chēng shāng
chēng jìn
chēng zūn
chēng yáng
chēng huái
chēng tā
chēng gē
chēng zhì
chēng shǒu
chēng cái
chēng tí
chēng yàn
chēng jǐng
chēng mù
chēng jiā
chēng tuō
chēng huì
chēng xióng
chēng dòng
chēng liè
chèn shǒu
chēng héng
chēng cái
chèn tuō
chēng cái
chēng yù
chēng zàn
chēng jiǎng
chēng shí
chēng māo
chēng sòng
chēng tàn
chēng fān
chēng luàn
chēng tíng
chēng xǔ
chēng qí
chēng xiè
chēng xǐ
chēng xí
chēng liáng
chēng shì
chēng pèi
chēng zuò
chēng hè
chēng qiè
chēng néng
chēng fù
chēng biàn
chèn tǐ
chēng hào
chēng tán
chēng fá
chēng dào
chēng jì
chēng shǎng
chēng dì
chēng jí
chēng kuài
chēng dé
chēng fù
chēng sú
chēng shù
chēng suàn
chēng lín
chēng bìng
chēng zhòng
chēng xiàn
chēng chén
chēng dá
chēng yú
chēng gōng
chēng sòng
chēng bāo
chēng wèi
chēng quán
chēng shòu
chēng fú
chēng yǔ
chēng míng
chèn yuàn
chēng shuō
chēng shǐ
xù gū
yǎng gū
zhuāng gū
xiǎo gū
zhēn gū
dú gū
chēng gū
yí gū
yù gū
yòu gū
shuāng gū
guān gū
qióng gū
fǔ gū
zhū gū
jiān gū
sān gū
tuō gū
bù gū
kuí gū
kuí gū
yù gū
xiǎng gū
tuō gū
hè gū
jì gū
qióng gū
zhuāng gū
sì gū
gōng gū
zì gū
miǎo gū
guǎi gū
líng gū
shè gū
jī gū
piān gū
ruò gū
cún gū
guǎ gū
luán gū
jī gū
⒈ 称王,称帝。
引《史记·李斯列传》:“君听臣之计,即长有封侯,世世称孤,必有乔松之寿, 孔墨之智。”
汉荀悦《汉纪·高祖纪三》:“横与汉王并南面称孤。今汉王为天子,而横为亡虏,其辱已甚矣。”
南朝梁丘迟《与陈伯之书》:“立功立事,开国称孤。”
1. 量轻重:称量(liáng )。
2. 叫,叫做:自称。称呼。称帝。称臣。称兄道弟。
3. 名号:名称。简称。称号。称谓。职称。
4. 说:声称。称快。称病。称便。
5. 赞扬:称道。称许。称颂。称赞。
6. 举:称兵。称觞祝寿。
孤读音:gū孤gū(1)(形)幼年丧父或父母双亡的:~儿。(2)(形)单独;孤单:~雁|~岛。(3)(代)封建王侯的自称。