fèng xì
fèng gào
fèng xuān
fèng chì
fèng zuò
fèng fù
fèng shǒu
fèng gōng
fèng gěi
fèng dá
fèng wèi
fèng zhì
fèng chí
fèng zhào
fèng zhǒu
fèng yí
fèng shèng
fèng chù
fèng lǜ
fèng cháng
fèng chì
fèng fán
fèng qián
fèng fù
fèng shāng
fèng jiāng
fèng yì
fèng cí
fèng tǔ
fèng tuō
fèng mìng
fèng xiū
fèng yè
fèng yǎng
fèng nà
fèng yǐn
fèng shāo
fèng yāng
fèng yíng
fèng jì
fèng shì
fèng cì
fèng ān
fèng zūn
fèng zhǐ
fèng qū
fèng pān
fèng yì
fèng pèi
fèng rǎo
fèng dú
fèng shēn
fèng hù
fèng diàn
fèng zhì
fèng yú
fèng yǎng
fèng yì
fèng shāng
fèng dì
fèng cháng
fèng cǐ
fèng shuò
fèng qiú
fèng yáng
fèng bǐng
fèng huán
fèng zhāi
fèng zhǒu
fèng jié
fèng xiàn
fèng dài
fèng jiào
fèng chéng
fèng sù
fèng qiàn
fèng bái
fèng chì
fèng měi
fèng cí
fèng zhǐ
fèng fǎng
fèng zūn
fèng zhì
fèng jì
fèng bài
fèng zhào
fèng quàn
fèng qǐng
fèng shí
fèng shàng
fèng gòng
fèng yà
fèng xíng
fèng chéng
fèng zèng
fèng jǐ
fèng zhēn
fèng biǎo
fèng cheng
fèng hè
fèng xuán
fèng yí
fèng zhí
fèng chà
fèng yāo
fèng zhù
fèng guó
fèng gòng
fèng bào
fèng wěi
fèng zuǒ
fèng tuō
fèng huì
fèng bì
fèng tóu
fèng xún
fèng lù
fèng wèn
fèng mù
fèng shì
fèng xǐ
fèng sì
fèng chén
fèng dá
fèng sòng
fèng hòu
fèng fān
fèng shùn
fèng xiǎng
fèng hè
fèng chóu
fèng shǐ
fèng xún
fèng bié
fèng bì
fèng jìn
fèng shū
fèng zhuī
fèng fǎ
fèng xiàn
fèng yì
fèng wén
fèng tiān
fèng yuán
fèng jìng
fèng yù
fèng péi
fèng fù
fèng lìng
fèng xiān
fèng yíng
dào yíng
huān yíng
jiē yíng
kōu yíng
kào yíng
gōng yíng
cuò yíng
yán yíng
bān yíng
jiāo yíng
zhāo yíng
jiǎo yíng
rén yíng
féng yíng
shī yíng
dǎo yíng
sòng yíng
qīn yíng
huān yíng
xī yíng
hòu yíng
yà yíng
dòu yíng
chū yíng
huān yíng
huān yíng
chéng yíng
奉迎fèngyíng
(1) 敬辞,出迎贵人
英greet(2) 奉承;逢迎
例他不会奉迎上级,落落寡合英flatter⒈ 恭迎;接待。
引《东观汉记·耿纯传》:“纯与从昆弟訢、宿、植共率宗族宾客二千餘人,皆衣縑襜褕絳巾奉迎。”
唐谷神子《博异志补编·李黄》:“郎君且此迴翔,某即出奉迎耳。”
《金瓶梅词话》第五一回:“西门庆道:‘因承云峰尊命,又是敝邑公祖,敢不奉迎。’”
茅盾《色盲》三:“我是奉迎你的专使,我想我向来的作用亦不过是你们中间的一个陪客。”
⒉ 犹逢迎。
引唐司空图《丁巳元日》诗:“星变当移幸,人心喜奉迎。”
徐迟《牡丹》四:“她不善辞令,不会奉迎他,满脸稚气,全无舞台上的华贵风度。”
迎接。
奉fèng(1)(动)给;献给(多指对上级或长辈):~上新书一册。(2)(动)接受(多指上级或长辈):~到命令。(3)(形)尊重:崇~|~为圭臬。(4)(名)信仰:素~佛教。(5)(动)侍侯:~养|侍~。(6)敬辞;用于自己的举动涉及对方时:~托|~陪|~劝|~告。(7)(Fènɡ)姓。
迎读音:yíng迎yíng(1)(动)迎接;迎合:~春|~风|~候|~送|欢~|出~|逢~|欢~|阿谀逢~|曲意逢~。(2)(副)向着;冲着:~面|~风|~亲|~娶|~击|~头|~战|~头痛击。