jiā shí
jiā xiàng
jiá bì
jiā dào
jiā gōng
jiā dāng
jiā chán
jiá rào
jiá gǔ
jiā xì
jiā yāo
jiā zhuàng
jiā wàn
jiā chān
jiā shān
jiā zhù
jiā jǐn
jiā lù
jiā kuàng
jiā zhōng
jiā cè
jiā gōng
jiā gān
jiá zhù
jiā dài
jiá bèi
jiā zhù
jiā pī
jiá qún
jiā nǎo
jiá yī
jiā dài
jiá zhèn
jiā céng
jiā zhài
jiá gū
jiā jī
jiā piàn
jiā fǔ
jiā chéng
jiā duàn
jiá jìng
jiā fā
jiá hé
jiá xùn
jiá bái
jiā zi
jiā náng
jiā xuān
jiā shēng
jiā mó
jiā bàng
jiā rì
jiā chuāng
jiā chà
jiā mù
jiā zhàng
jiā yōng
jiā shū
jiā quān
jiá xiàn
jiā yú
jiá jiè
jiā chí
jiā cáng
jiā xīn
jiā pí
jiā gùn
jiá ǎo
jiā jiǎo
jiá bài
jiā zá
jiā qiáng
jiā qián
jiā fèng
jiā bǎn
jiā yú
jiā jìng
jiā jiān
jiā kè
jiā shì
jiā zā
jiá dǎ
jiā dān
jiā chuāng
jiā xié
jiā chéng
jiā jié
jiā jiǎn
jiā yìng
jiā àn
jiá bù
nèi gōng
huán gōng
fēi gōng
měng gōng
dòu gōng
miào gōng
yán gōng
kuī gōng
wēi gōng
piāo gōng
zhàn gōng
diāo gōng
jī gōng
shén gōng
jiā gōng
jiāo gōng
zhǔ gōng
zhòng gōng
hù gōng
wéi gōng
yǎn gōng
zuàn gōng
qiǎn gōng
míng gōng
dǐ gōng
huì gōng
tiào gōng
qiǎng gōng
fǎn gōng
shuǐ gōng
móu gōng
sì gōng
póu gōng
zǒng gōng
ǒu gōng
huǒ gōng
jiǔ gōng
kuài gōng
zhù gōng
qiáng gōng
fǎn gōng
bī gōng
jìn gōng
lì gōng
duì gōng
夹攻jiāgōng
(1) 从两面同时攻击
例两面夹攻.英attack from both sides⒈ 从两方面同时进攻。
引《左传·僖公二十八年》:“狐毛、狐偃以上军夹攻子西楚左师溃。”
《新唐书·叛臣传上·仆固怀恩》:“既合战,以回紇夹攻贼。”
《水浒传》第五五回:“十个头领,引了大小军士,掩杀过去;背后四路军兵分作两路夹攻拢来。”
老舍《四世同堂》七:“自从娶了尤桐芳以后,他总是与小太太串通一气,夹攻大赤包。”
从两面攻击。《左传.僖公二十八年》:「狐毛、狐偃以上军夹攻子西,楚左师溃。」《国语.吴语》:「越人分为二师,将以夹攻我师。」也作「夹击」。
1. 从两旁钳住:使劲儿夹住。
2. 两旁有物限制住,在两者之间:两山夹一水。夹峙。
3. 搀杂:夹生饭。夹杂。
4. 夹东西的器具:竹夹子。夹剪。卷(
攻 )夹。读音:gōng攻gōng(1)(动)攻打(跟‘守’相对):围~|~城|~下敌人的桥头堡。(2)(动)对别人的过失、错误进行指责或对别人的议论进行驳斥:群起而~之。(3)(动)致力研究;学习:他是专~地质学的。