kāng dé
kāng huì
kāng zhuāng
kāng shí
kāng zāi
kāng lè
kāng tài
kāng huí
kāng lóng
kāng lè
kāng xī
kāng gōng
kāng hóu
kāng rì
kāng shèng
kāng hé
kāng jìng
kāng fù
kāng yú
kāng níng
kāng shí
kāng jū
kāng liáng
kāng huāng
kāng fù
kāng shì
kāng chéng
kāng yì
kāng jiàn
kāng liǎo
kāng jì
kāng bó
kāng qú
kāng gē
kāng shùn
kāng píng
kāng fù
kāng jué
kāng sháo
kāng yù
kāng shì
kāng yù
kāng qián
kāng hù
kāng fù
kāng kè
kāng zhí
kāng dí
kāng jiù
kāng yù
kāng tú
kāng lú
kāng qiáng
kāng kuí
kāng shèng
kāng ān
kāng hù
kāng shěn
kàng zhuāng
tún zhuāng
cūn zhuāng
mò zhuāng
kàn zhuāng
bǎi zhuāng
jì zhuāng
zuò zhuāng
yán zhuāng
tián zhuāng
yì zhuāng
jīn zhuāng
bǎo zhuāng
kāng zhuāng
chéng zhuāng
huì zhuāng
méng zhuāng
fàn zhuāng
tiān zhuāng
bié zhuāng
yī zhuāng
guō zhuāng
lǎo zhuāng
biàn zhuāng
shān zhuāng
qū zhuāng
shǔ zhuāng
xiāng zhuāng
xiè zhuāng
dá zhuāng
zuò zhuāng
duān zhuāng
cūn zhuāng
fēng zhuāng
jīng zhuāng
jìng zhuāng
gōng zhuāng
duàn zhuāng
jīng zhuāng
yú zhuāng
sù zhuāng
piào zhuāng
měi zhuāng
huáng zhuāng
háng zhuāng
bù zhuāng
níng zhuāng
zhāi zhuāng
bān zhuāng
jìng zhuāng
wáng zhuāng
gōng zhuāng
qīng zhuāng
bān zhuāng
nóng zhuāng
qīng zhuāng
⒈ 四通八达的大道。
引唐白居易《和松树》诗:“漠漠尘中槐,两两夹康庄。”
⒉ 谓宽阔平坦。
引《史记·孟子荀卿列传》:“自如淳于髠以下,皆命曰列大夫,为开第康庄之衢。”
《恨海》第五回:“原来是一条康庄大道,那逃难的人马络绎不絶。”
⒊ 喻指心胸宽广。
引唐权德舆《送别沅汎》诗:“徇吾刺促心,婉尔康庄姿。”
平坦宽广、四通八达的道路。
康kāng(1)(名)健康;安康。(2)(Kānɡ)姓。康kāng同“糠”。
庄读音:zhuāng庄zhuāng(1)(名)(~儿)村庄:~户|~农|王家~。(2)(名)封建社会里君主、贵族等所占有的成片土地:~田|~园|~园主|皇~。(3)(名)旧时称规模较大或做批发生意的商店:钱~|布~。(4)(名)庄家:谁是~。(5)(名)姓。庄zhuāng(形)庄重:~严|端~。