kāng lè
kāng hù
kāng qián
kāng kè
kāng shí
kāng yù
kāng fù
kāng dí
kāng chéng
kāng sháo
kāng níng
kāng lóng
kāng tài
kāng liáng
kāng jiàn
kāng shèng
kāng kuí
kāng rì
kāng xī
kāng hù
kāng dé
kāng zhuāng
kāng jì
kāng zāi
kāng shěn
kāng shí
kāng fù
kāng shì
kāng fù
kāng huì
kāng huí
kāng ān
kāng yù
kāng tú
kāng zhí
kāng hóu
kāng jué
kāng shùn
kāng gōng
kāng jìng
kāng gē
kāng fù
kāng yú
kāng jū
kāng yì
kāng bó
kāng liǎo
kāng shì
kāng hé
kāng píng
kāng huāng
kāng qú
kāng lè
kāng qiáng
kāng yù
kāng lú
kāng jiù
kāng shèng
pì huí
fǎn huí
qián huí
kǒu huí
zhuǎn huí
yū huí
yōng huí
bì huí
yáng huí
zhēng huí
jīn huí
zhào huí
zhāo huí
shàng huí
bì huí
tuì huí
yíng huí
qiān huí
qīng huí
xún huí
qǔ huí
chán huí
fān huí
mí huí
zhù huí
yuān huí
pán huí
jiān huí
fēn huí
què huí
zhōu huí
yī huí
zhé huí
tuān huí
suō huí
shōu huí
jiāng huí
guī huí
yū huí
luán huí
zhē huí
yān huí
zhān huí
pī huí
dī huí
jiǎo huí
chōu huí
xuán huí
pō huí
huán huí
jǐ huí
xiáng huí
tóu huí
xiān huí
dòu huí
chán huí
fù huí
hái huí
wān huí
hù huí
zhī huí
juàn huí
pái huí
sù huí
pái huí
yíng huí
lún huí
wǎn huí
lái huí
mèng huí
pán huí
bó huí
yíng huí
piāo huí
jiǔ huí
dǎo huí
xià huí
bù huí
fāng huí
chóu huí
shū huí
shēn huí
péi huí
tiān huí
lái huí
kāng huí
chí huí
gào huí
tú huí
chè huí
sù huí
yán huí
diào huí
biāo huí
xún huí
xiōng huí
⒈ 为人邪恶而耽于享乐。康,通“荒”。
引杨树达《积微居小学述林·诅楚文》:“按康当读为荒,古康、荒二字音近相通……回,邪也。”
章炳麟《訄书·序种姓下》:“其民康回虐饕,墨贼无艺。”
⒉ 古代传说中的人物。即共工。
引《楚辞·天问》:“康回凭怒,地何故以东南倾?”
王逸注:“康回,共工名也。 《淮南子》言共工与顓頊争为帝,不得,怒而触不周之山,天维絶,地柱折,故东南倾也。”
古代神话中的人物共工。参见「共工」条。
康kāng(1)(名)健康;安康。(2)(Kānɡ)姓。康kāng同“糠”。
回读音:huí回huí(1)(动)曲折环绕:~旋|~环|~肠|迂~。(2)(动)从别处回到原来的地方 :~家|~还|~路|~门|~去。(3)(动)掉转:~马枪|~头|~升。(4)(动)答复;回报:~信|~礼|~电|~文。(5)(动)回禀:~报|~禀。(6)(动)谢绝;退掉;辞去:~绝|退~|驳~|撤~。(7)(量)指事情、动作的次数:一~|数~。(8)(量)说书的一个段落;章回小说的一章:第一~|一百二十~本。回huí(1)(名)回族。(2)姓。