luán tíng
dòng tíng
guò tíng
chū tíng
pèi tíng
jìng tíng
xuán tíng
zhū tíng
zhān tíng
xùn tíng
fú tíng
lái tíng
àn tíng
chōng tíng
xī tíng
huái tíng
shì tíng
jiā tíng
biān tíng
mù tíng
hàn tíng
chāng tíng
mù tíng
jiē tíng
lí tíng
dào tíng
chūn tíng
tóng tíng
xíng tíng
běi tíng
yǔ tíng
bù tíng
yì tíng
gōng tíng
qián tíng
kāi tíng
hún tíng
guǐ tíng
diàn tíng
huáng tíng
jī tíng
qǐn tíng
sǎo tíng
yīng tíng
wài tíng
mò tíng
niǎo tíng
fèng tíng
xué tíng
lóu tíng
cí tíng
tiān tíng
fú tíng
mán tíng
dà tíng
yáo tíng
nán tíng
zhōng tíng
jiāo tíng
miào tíng
huā tíng
xiè tíng
huāng tíng
kè tíng
qióng tíng
hòu tíng
yí tíng
fēng tíng
xī tíng
qū tíng
yóu tíng
bān tíng
shěng tíng
xīn tíng
mén tíng
fēng tíng
kūn tíng
hù tíng
mín tíng
jùn tíng
guī tíng
yíng tíng
gōng tíng
jìng tíng
fǔ tíng
hé tíng
chán tíng
xián tíng
fǎ tíng
guì tíng
yù tíng
hè tíng
jì tíng
huáng tíng
lǔ tíng
jì tíng
què tíng
kōng tíng
dāng tíng
dí tíng
lǐ tíng
jìn tíng
shǎo tíng
bái tíng
fēn tíng
yì tíng
dì tíng
kū tíng
lù tíng
yú tíng
lóng tíng
qín tíng
⒈ 亦作“彤廷”。
⒉ 汉代宫廷。因以朱漆涂饰,故称。
引汉班固《西都赋》:“於是玄墀釦砌,玉阶彤庭。”
⒊ 泛指皇宫。
引唐杜甫《自京赴奉先县咏怀五百字》诗:“彤庭所分帛,本自寒女出。”
宋苏轼《次韵答满思复》:“自甘茅屋老三间,岂意彤廷缀两班。”
清赵翼《木兰较猎》诗:“行闕嵯峨倚翠屏,名王俱入宴彤廷。”
本指汉代以朱漆涂饰的中庭,后泛指皇宫。
彤tóng(1)(形)〈书〉本义:朱红色。(2)姓。
庭读音:tíng庭tíng(1)(名)本义:厅堂:厅堂(2)(名)正房前的院子:前~|~院。(3)(名)指法庭:~长|开~。