lóng pái
lóng fēi
lóng hún
lóng jù
lóng sì
lóng tán
lóng bù
lóng bǎi
lóng niǎn
lóng dào
lóng hàn
lóng hàn
lóng shuì
lóng qì
lóng máo
lóng chéng
lóng mù
lóng rán
lóng páng
lóng biàn
lóng mù
lóng jiān
lóng wō
lóng hè
lóng lì
lóng shuò
lóng shé
lóng zhào
lóng pán
lóng kǒu
lóng ná
lóng diàn
lóng yǔ
lóng yuè
lóng guī
lóng ěr
lóng biān
lóng gǔn
lóng guǎn
lóng qū
lóng shěn
lóng jūn
lóng bīn
lóng qiāo
lóng bì
lóng háo
lóng dì
lóng bài
lóng dòu
lóng fān
lóng dōng
lóng jū
lóng yín
lóng xì
lóng huā
lóng qiū
lóng chē
lóng kàng
lóng jìng
lóng biǎo
lóng dǎn
lóng chuán
lóng yáng
lóng yáng
lóng yuán
lóng gōng
lóng huāng
lóng qiān
lóng yán
lóng chuàn
lóng jǐ
lóng dí
lóng yì
lóng hù
lóng duàn
lóng bì
lóng é
lóng quán
lóng liáo
lóng wěi
lóng xiāo
lóng pán
lóng niǎo
lóng bèi
lóng xiā
lóng xián
lóng biāo
lóng jǔ
lóng jī
lóng tí
lóng tiào
lóng niǎn
lóng xué
lóng hán
lóng wèi
lóng jīng
lóng hú
lóng qí
lóng nǎo
lóng gēng
lóng dùn
lóng jīn
lóng jìn
lóng mián
lóng xiāng
lóng hàn
lóng jū
lóng zhàng
lóng yí
lóng bō
lóng luán
lóng zhàn
lóng qiān
lóng jiàn
lóng dào
lóng yě
lóng zǎo
lóng mǔ
lóng fú
lóng qì
lóng wù
lóng ēn
lóng gǔ
lóng jìng
lóng ér
lóng shè
lóng shēng
lóng xū
lóng xiù
lóng dì
lóng yān
lóng nǎo
lóng shén
lóng dí
lóng rǎo
lóng rán
lóng liè
lóng zú
lóng xiàng
lóng tú
lóng pèi
lóng yǎn
lóng miào
lóng zhí
lóng tú
lóng cháng
lóng zāng
lóng dòng
lóng yù
lóng jīng
lóng dòng
lóng lín
lóng yīn
lóng tuán
lóng chí
lóng gé
lóng qián
lóng lín
lóng dēng
lóng qiú
lóng zhū
lóng guǒ
lóng yá
lóng huǒ
lóng cí
lóng zǎo
lóng lǐ
lóng tuì
lóng luán
lóng chí
lóng xīn
lóng yú
lóng zhōng
lóng chí
lóng zhāng
lóng zhú
lóng fú
lóng gē
lóng cáng
lóng tāo
lóng jiù
lóng guān
lóng xiāng
lóng yán
lóng dé
lóng jǔ
lóng quē
lóng xiā
lóng zhǒng
lóng zhào
lóng xiū
lóng jùn
lóng shēn
lóng cháo
lóng kù
lóng chāo
lóng chún
lóng jiàn
lóng zǐ
lóng lún
lóng ruì
lóng jiōng
lóng cān
lóng jié
lóng wáng
lóng zhū
lóng xiāng
lóng yào
lóng wén
lóng gě
lóng tiān
lóng mián
lóng lín
lóng hú
lóng jué
lóng chī
lóng què
lóng xīng
lóng sāi
lóng hǔ
lóng zhú
lóng hù
lóng gān
lóng wēi
lóng dòu
lóng dāo
lóng xiǎn
lóng huá
lóng chán
lóng xué
lóng sōu
lóng jiǒng
lóng kēng
lóng tāo
lóng shū
lóng yá
lóng ér
lóng lèi
lóng shé
lóng zhōu
lóng biān
lóng pèi
lóng gōng
lóng wéi
lóng biāo
lóng jǐng
lóng méi
lóng yìn
lóng jiǎ
lóng zhù
lóng fǔ
lóng wèi
lóng xuè
lóng pí
lóng jīn
lóng lóu
lóng shì
lóng péng
lóng guà
lóng gāo
lóng kū
lóng hēng
lóng míng
lóng chuī
lóng àn
lóng shū
lóng xún
lóng shī
lóng hái
lóng bō
lóng yóu
lóng xiāo
lóng zhǎn
lóng lán
lóng zhàng
lóng biāo
lóng jiā
lóng shū
lóng yù
lóng xīng
lóng qióng
lóng xiāng
lóng sūn
lóng zhǎo
lóng yì
lóng shēng
lóng tào
lóng jiāo
lóng chú
lóng xiàn
lóng lòu
lóng fèn
lóng yǐ
lóng kuí
lóng nǚ
lóng lù
lóng yì
lóng wǔ
lóng tíng
lóng yào
tóng tíng
sǎo tíng
shì tíng
bù tíng
lí tíng
jùn tíng
xīn tíng
dào tíng
tiān tíng
qióng tíng
lóu tíng
fēn tíng
qǐn tíng
shǎo tíng
guǐ tíng
mù tíng
yì tíng
xué tíng
fǔ tíng
xī tíng
kū tíng
xíng tíng
wài tíng
yīng tíng
jì tíng
chán tíng
hè tíng
fēng tíng
zhōng tíng
yí tíng
yǔ tíng
huā tíng
yú tíng
mò tíng
jī tíng
fèng tíng
miào tíng
qián tíng
àn tíng
yì tíng
hù tíng
shěng tíng
què tíng
zhān tíng
fú tíng
xiè tíng
nán tíng
xùn tíng
běi tíng
lóng tíng
pèi tíng
kè tíng
hòu tíng
lù tíng
kōng tíng
gōng tíng
qín tíng
huáng tíng
guò tíng
yáo tíng
jìng tíng
mín tíng
chōng tíng
niǎo tíng
mán tíng
jiē tíng
dà tíng
fú tíng
yóu tíng
gōng tíng
mù tíng
qū tíng
cí tíng
guì tíng
kāi tíng
lái tíng
xī tíng
jì tíng
yù tíng
mén tíng
chū tíng
biān tíng
hé tíng
dì tíng
huái tíng
dāng tíng
jìng tíng
jìn tíng
kūn tíng
dí tíng
lǔ tíng
jiā tíng
chūn tíng
huáng tíng
fǎ tíng
xián tíng
luán tíng
hún tíng
lǐ tíng
bān tíng
fēng tíng
hàn tíng
chāng tíng
yíng tíng
zhū tíng
xuán tíng
guī tíng
bái tíng
dòng tíng
huāng tíng
jiāo tíng
diàn tíng
(好工具.)龙庭lóngtíng
(1) 指朝廷
例坐龙庭英royal or imperial court⒈ 亦作“龙廷”。
⒉ 匈奴单于祭天地鬼神之所。
引《后汉书·窦宪传》:“躡冒顿之区落,焚老上之龙庭。”
李贤注:“匈奴五月大会龙庭,祭其先、天地、鬼神。”
南朝齐谢朓《永明乐》诗之五:“化洽鯷海君,恩变龙庭长。西北騖环裘,东南尽龟象。”
⒊ 借指匈奴和其他边塞少数民族国家。
引唐李白《古风》之六:“昔别雁门关,今戍龙庭前。”
元马致远《汉宫秋》第四折:“枕席间,临寝处,越显的吾当薄倖。万里龙廷,知他宿谁家一灵真性。”
清龚自珍《皇朝硕辅颂序》:“八地九天之奇兵,祕乎豹略;五行十守之正道,挞此龙庭。”
⒋ 指朝廷。
引《敦煌曲子词·菩萨蛮》:“敦煌古往出神将,感得诸蕃遥钦仰。效节望龙庭, 麟臺早有名。”
《英烈传》第六八回:“孩儿应声道:‘万年天子坐龙廷。’”
鲁迅《呐喊·风波》:“伊便知道这一定是皇帝坐了龙庭,而且一定须有辫子。”
⒌ 隆起的天庭。旧时以为帝王异相。按,《新唐书》作“龙廷”。
引《旧唐书·唐俭传》:“明公日角龙庭, 李氏又在图牒,天下属望,非在今朝。”
龙lóng(1)(名)我国古代传说中的神异动物;能兴云降雨。(2)(名)封建时代作为帝王的象征;也把龙字用在帝王使用的东西上。(3)(名)生物学上指古代一些巨大的爬行动物;如恐龙、翼手龙等。(4)(名)(Lónɡ)姓。
庭读音:tíng庭tíng(1)(名)本义:厅堂:厅堂(2)(名)正房前的院子:前~|~院。(3)(名)指法庭:~长|开~。