北庭


北庭的组词


北宋

běi sòng

北纬

běi wěi

北極

běi jí

北辰

běi chén

北内

běi nèi

北番

běi fān

北货

běi huò

北皿

běi mǐn

北堂

běi táng

北殷

běi yīn

北夷

běi yí

北扉

běi fēi

北声

běi shēng

北音

běi yīn

北裔

běi yì

北京

běi jīng

北岳

běi yuè

北边

běi biān

北吴

běi wú

北学

běi xué

北至

běi zhì

北阴

běi yīn

北走

běi zǒu

北境

běi jìng

北歌

běi gē

北韵

běi yùn

北朔

běi shuò

北牖

běi yǒu

北雁

běi yàn

北顾

běi gù

北固

běi gù

北正

běi zhèng

北坛

běi tán

北岩

běi yán

北阜

běi fù

北荒

běi huāng

北芒

běi máng

北籁

běi lài

北土

běi tǔ

北宫

běi gōng

北宗

běi zōng

北非

běi fēi

北冥

běi míng

北使

běi shǐ

北洋

běi yáng

北陵

běi líng

北上

běi shàng

北朝

běi cháo

北涧

běi jiàn

北帝

běi dì

北江

běi jiāng

北首

běi shǒu

北际

běi jì

北洗

běi xǐ

北陆

běi lù

北贝

běi bèi

北曹

běi cáo

北溜

běi liū

北门

běi mén

北海

běi hǎi

北貉

běi mò

北陲

běi chuí

北燕

běi yàn

北蕃

běi fān

北游

běi yóu

北人

běi rén

北曲

běi qǔ

北平

běi píng

北社

běi shè

北烛

běi zhú

北斗

běi dǒu

北挠

běi náo

北邻

běi lín

北狩

běi shòu

北唐

běi táng

北衙

běi yá

北邊

běi biān

北酆

běi fēng

北州

běi zhōu

北司

běi sī

北监

běi jiān

北泉

běi quán

北伐

běi fá

北镇

běi zhèn

北畤

běi zhì

北紫

běi zǐ

北面

běi miàn

北苑

běi yuàn

北第

běi dì

北里

běi lǐ

北梁

běi liáng

北徼

běi jiǎo

北辕

běi yuán

北卷

běi juàn

北戎

běi róng

北关

běi guān

北君

běi jūn

北津

běi jīn

北溪

běi xī

北亳

běi bó

北路

běi lù

北昆

běi kūn

北榜

běi bǎng

北渚

běi zhǔ

北国

běi guó

北翟

běi dí

北兵

běi bīng

北楚

běi chǔ

北阮

běi ruǎn

北向

běi xiàng

北园

běi yuán

北都

běi dōu

北征

běi zhēng

北郭

běi guō

北风

běi fēng

北廊

běi láng

北毳

běi cuì

北军

běi jūn

北齐

běi qí

北魏

běi wèi

北落

běi luò

北欧

běi ōu

北户

běi hù

北庭

běi tíng

北河

běi hé

北省

běi shěng

北郊

běi jiāo

北极

běi jí

北拳

běi quán

北宿

běi sù

北发

běi fā

北道

běi dào

北溟

běi míng

北纮

běi hóng

北林

běi lín

北地

běi dì

北邙

běi máng

北瓜

běi guā

北越

běi yuè

北寺

běi sì

北周

běi zhōu

北緯

běi wěi

北叟

běi sǒu

北阙

běi què

北室

běi shì

北珠

běi zhū

北部

běi bù

北方

běi fāng

北马

běi mǎ

北垂

běi chuí

北乡

běi xiāng

北侬

běi nóng

北虏

běi lǔ

北闱

běi wéi

北疆

běi jiāng

北府

běi fǔ

北鄙

běi bǐ

北狄

běi dí

北廷

běi tíng

北房

běi fáng

北山

běi shān

北焕

běi huàn


荒庭

huāng tíng

河庭

hé tíng

昕庭

xīn tíng

桂庭

guì tíng

外庭

wài tíng

哭庭

kū tíng

前庭

qián tíng

末庭

mò tíng

盈庭

yíng tíng

風庭

fēng tíng

词庭

cí tíng

魂庭

hún tíng

分庭

fēn tíng

计庭

jì tíng

民庭

mín tíng

彤庭

tóng tíng

黄庭

huáng tíng

阙庭

què tíng

牺庭

xī tíng

后庭

hòu tíng

径庭

jìng tíng

汉庭

hàn tíng

门庭

mén tíng

学庭

xué tíng

殿庭

diàn tíng

法庭

fǎ tíng

昌庭

chāng tíng

鲤庭

lǐ tíng

戺庭

shì tíng

空庭

kōng tíng

虞庭

yú tíng

出庭

chū tíng

楼庭

lóu tíng

羲庭

xī tíng

驿庭

yì tíng

家庭

jiā tíng

玉庭

yù tíng

鳣庭

zhān tíng

过庭

guò tíng

膺庭

yīng tíng

南庭

nán tíng

机庭

jī tíng

椒庭

jiāo tíng

鸟庭

niǎo tíng

谢庭

xiè tíng

闺庭

guī tíng

不庭

bù tíng

庙庭

miào tíng

沛庭

pèi tíng

大庭

dà tíng

开庭

kāi tíng

蛮庭

mán tíng

夷庭

yí tíng

趋庭

qū tíng

当庭

dāng tíng

幕庭

mù tíng

琨庭

kūn tíng

邮庭

yóu tíng

皇庭

huáng tíng

凤庭

fèng tíng

北庭

běi tíng

珠庭

zhū tíng

瑶庭

yáo tíng

充庭

chōng tíng

龙庭

lóng tíng

宇庭

yǔ tíng

公庭

gōng tíng

犴庭

àn tíng

闲庭

xián tíng

扫庭

sǎo tíng

府庭

fǔ tíng

鬼庭

guǐ tíng

刑庭

xíng tíng

敌庭

dí tíng

驯庭

xùn tíng

洞庭

dòng tíng

槐庭

huái tíng

秦庭

qín tíng

弗庭

fú tíng

迳庭

jìng tíng

来庭

lái tíng

犂庭

lí tíng

璇庭

xuán tíng

禁庭

jìn tíng

边庭

biān tíng

禅庭

chán tíng

郡庭

jùn tíng

宫庭

gōng tíng

省庭

shěng tíng

花庭

huā tíng

露庭

lù tíng

风庭

fēng tíng

客庭

kè tíng

阶庭

jiē tíng

白庭

bái tíng

邑庭

yì tíng

天庭

tiān tíng

中庭

zhōng tíng

虏庭

lǔ tíng

班庭

bān tíng

到庭

dào tíng

椿庭

chūn tíng

穹庭

qióng tíng

少庭

shǎo tíng

鹤庭

hè tíng

墓庭

mù tíng

寝庭

qǐn tíng

福庭

fú tíng

鸾庭

luán tíng

罽庭

jì tíng

帝庭

dì tíng

户庭

hù tíng

上一组词:东魏
下一组词:鲤庭

更多北的组词

北庭的意思


词语解释:

1.汉时称北匈奴hAo86.居住的地方。
2.唐时称西域为「北庭」,设北庭都护府。
3.唐方镇名。
4.指燕京。
5.泛指塞北少数民族所统治之地。6.指汉代北单于所统治之地。

引证解释:

⒈ 指汉代北单于所统治之地。

引《后汉书·南匈奴传》:“南单于復上求灭北庭。”

⒉ 泛指塞北少数民族所统治之地。

引宋陆游《记九月三十日夜半梦》诗:“东阁羣英鸣佩集,北庭大战捷旗来。”
明都穆《都公谈纂》卷下:“景泰间, 广陵伯刘安守大同,郭登为参将,时英宗在北廷。”
清孙枝蔚《春晚》诗:“送春画阁如南浦,缺雨良苗似北庭。”

⒊ 唐方镇名。属陇右道。以其治所在北庭都护府,节度使例兼北庭都护,故通称北庭。辖西北伊、西、庭三州及北庭都护府境内诸军镇、守捉。其地后入回纥,继入吐蕃。

引唐杜甫《近闻》诗:“崆峒五原亦无事,北庭数有关中使。”
清吴伟业《送陇右道吴赞皇之任》诗:“移檄北庭收属国,閲兵西海取封侯。”

⒋ 指燕京。即今北京市。元建都燕京,时汉人称之为北庭。

引宋文天祥《正气歌序》:“余囚北庭,坐一土室。”

国语词典:

汉时称北匈奴居住的地方。后泛称北方夷狄之地。

网络解释:

北庭

唐玄宗先天元年(公元712年)始设,辖境在伊州以西,故称伊西(伊州地处瓜州(今甘肃安西东南)、沙州(今甘肃敦煌县城西)与西州之间);治所在北庭都护府,节度使例兼北庭都护,故通称北庭,亦称伊西北庭。统辖伊、西、庭三州以及北庭都护府境内诸军镇、守拙。开元后与碛西四镇节度使时分时合。贞元六年(公元790年)地入吐蕃。
更多庭的组词

北庭详细解释


读音:běi

[ běi ]

1. 方向,早晨面对太阳,左手的一边,与“南”相对:北方。北辰(古书指北极星)。北上(古代以北为上,后指去本地以北的某地,与“南下”相对)。北极星(出现在天空北部的一颗亮星,人常靠它辨别方向)。北国(指中国北部)。

2. 打了败仗往回逃:败北。

读音:tíng

庭tíng(1)(名)本义:厅堂:厅堂(2)(名)正房前的院子:前~|~院。(3)(名)指法庭:~长|开~。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025