chán liú
chán fǎ
chán zhàng
chán mén
chán guān
chán huà
chán zuò
chán jì
chán hé
chán yuè
chán hù
chán gōng
shàn wén
chán fēi
chán shā
chán dé
chán gé
chán jū
chán shì
chán shòu
chán bǎn
chán jiǎng
chán kū
chán xīn
shàn biàn
chán tíng
chán jū
chán cǎo
chán guān
chán tà
chán rén
chán dào
chán yǒu
chán tiān
chán chú
chán páo
chán bìng
chán liáo
chán zhòng
chán shì
chán hào
chán yì
shàn huà
chán fáng
chán yuàn
chán huì
chán kè
chán táng
chán tán
chán jì
shàn dài
chán ān
chán nà
chán nà
chán kǎi
chán bó
chán guī
chán xué
chán jīng
chán fēng
chán yuè
chán dēng
chán yīn
chán sēng
chán xiào
chán lǚ
chán lǜ
chán mó
chán zuàn
chán yǐ
chán sì
chán chéng
chán zōng
chán niàn
chán shī
chán jiōng
chán qī
chán shū
chán chuáng
shàn wèi
chán zhōng
chán dài
chán yī
chán lǐ
chán gēng
chán zuò
chán jī
chán guó
chán guǒ
chán yǔ
chán jiā
chán zhī
chán jù
chán yuán
shàn gào
chán bǎn
chán zǔ
chán shòu
chán hé
qū tíng
lái tíng
luán tíng
lù tíng
dà tíng
fú tíng
pèi tíng
diàn tíng
hún tíng
yóu tíng
yǔ tíng
lí tíng
yú tíng
xián tíng
yíng tíng
gōng tíng
dòng tíng
běi tíng
kè tíng
cí tíng
huā tíng
jī tíng
jùn tíng
yīng tíng
xué tíng
huáng tíng
huāng tíng
shěng tíng
niǎo tíng
qín tíng
zhōng tíng
lǐ tíng
xuán tíng
gōng tíng
kūn tíng
bù tíng
jiā tíng
guì tíng
nán tíng
mù tíng
jì tíng
fēng tíng
kōng tíng
mò tíng
jiāo tíng
kāi tíng
qióng tíng
fǎ tíng
shǎo tíng
jìng tíng
àn tíng
tiān tíng
zhān tíng
fēn tíng
fēng tíng
guī tíng
jìn tíng
xī tíng
lóu tíng
qián tíng
xīn tíng
yáo tíng
kū tíng
yì tíng
xiè tíng
tóng tíng
chāng tíng
bái tíng
fú tíng
guǐ tíng
hàn tíng
yí tíng
lóng tíng
dāng tíng
bān tíng
dì tíng
què tíng
huái tíng
yù tíng
mín tíng
lǔ tíng
huáng tíng
xùn tíng
qǐn tíng
chū tíng
mán tíng
xíng tíng
dí tíng
shì tíng
guò tíng
dào tíng
mù tíng
fèng tíng
chūn tíng
wài tíng
yì tíng
hù tíng
zhū tíng
miào tíng
chán tíng
biān tíng
fǔ tíng
hé tíng
xī tíng
jìng tíng
jì tíng
sǎo tíng
hòu tíng
jiē tíng
mén tíng
hè tíng
chōng tíng
⒈ 禅院。
引唐孟浩然《腊月八日于剡县石城寺礼拜》诗:“竹柏禪庭古,楼臺世界稀。”
唐贾岛《题竹谷上人院》诗:“禪庭高鸟道,迴望极川原。”
唐戴叔伦《抚州处士胡泛见送北回两馆至南昌县界查溪兰若别》诗:“禪庭古树秋,宿雨清沉沉。”
1. 佛教指静思:坐禅。参(cān)禅。禅心。禅机(佛教禅宗启发门徒悟道时使用的隐语、比喻以及带有暗示性的动作等)。禅宗。禅定。
2. 特指佛教的:禅师。禅杖。禅林。禅堂。
庭读音:tíng庭tíng(1)(名)本义:厅堂:厅堂(2)(名)正房前的院子:前~|~院。(3)(名)指法庭:~长|开~。