shū tóng
shū huǎng
shū zhì
shū qì
shū wěi
shū guì
shū jīng
shū jú
shū běn
shū shǒu
shū lìng
shū kè
shū wén
shū yù
shū lù
shū dān
shū yōng
shū kōng
shū gōng
shū zhǎn
shū nú
shū jiā
shū bǎn
shū lǐ
shū chú
shū zǐ
shū píng
shū hào
shū mìng
shū yán
shū shàn
shū diān
shū shè
shū bèi
shū pù
shū yú
shū pàn
shū chāo
shū tǐ
shū tí
shū bǎn
shū dī
shū jiè
shū yòu
shū gé
shū kuì
shū yuàn
shū shēn
shū kù
shū fáng
shū xué
shū jù
shū diàn
shū xiě
shū gǎo
shū dǎn
shū yì
shū cí
shū lì
shū rén
shū xìn
shū bāo
shū xù
shū jià
shū mào
shū gé
shū kān
shū méi
shū yín
shū liáng
shū zì
shū chà
shū dāi
shū suǐ
shū pí
shū shǐ
shū dài
shū yóu
shū zhā
shū lùn
shū jīn
shū gōng
shū qún
shū jì
shū dài
shū qiáo
shū wéi
shū kè
shū gū
shū hù
shū wéi
shū yún
shū fú
shū yè
shū qiè
shū dàng
shū pàn
shū nǎo
shū gǔ
shū cǎo
shū mí
shū chóng
shū fāng
shū cè
shū diàn
shū xiāng
shū bàn
shū jiǎn
shū cì
shū cè
shū bì
shū zhào
shū jiǎ
shū jǐ
shū hàn
shū jí
shū chuáng
shū chī
shū tíng
shū juàn
shū fèi
shū diǎn
shū wù
shū xíng
shū shè
shū qiàn
shū zhāo
shū jì
shū wū
shū míng
shū chéng
shū hán
shū jiān
shū gé
shū dāo
shū zhá
shū zhāi
shū jiàn
shū xiāng
shū gǎo
shū táng
shū tiē
shū huì
shū jià
shū shū
shū gēn
shū kě
shū sì
shū huà
shū shǒu
shū àn
shū hàn
shū yín
shū xīn
shū guǐ
shū chǐ
shū guǎn
shū mù
shū chéng
shū bào
shū lù
shū nuò
shū jǐ
shū yì
shū fǎ
shū jí
shū zhèng
shū dù
shū fǔ
shū quàn
shū zǔ
shū lù
shū chāo
shū dú
shū pǐ
shū diān
shū cè
shū tān
shū miàn
shū shú
shū jì
shū bù
shū shēng
shū qiān
shū bó
shū cí
shū hòu
shū yǔ
shū náng
shū pà
shū pǔ
shū qì
shū chuán
shū lín
shū fēi
shū kuài
shū chú
shū lóu
藏书用的竹箱子。
讥讽读书多而不[.好工具]解书义或不善运用的人。
⒈ 藏书用的竹箱子。
引唐皮日休《醉中即席赠润卿博士》诗:“茅山顶上携书簏, 笠泽心中漾酒船。”
宋陆游《发书画还故山戏书》诗:“昨日遣画笥,今日发书簏。”
清沉复《浮生六记·闺房记乐》:“一日,于书簏中得《琵琶行》,挨字而认,始识字。”
⒉ 讥讽读书多而不解书义或不善运用的人。 《太平御览》卷六一六引南朝梁沉约《俗说》:“刘柳为僕射, 傅迪为左丞。
引傅好读书而不解其义…… 刘道傅云:‘读书虽多而无所解,可谓书簏。’”
《新唐书·文艺传中·李邕》:“父善,有雅行,淹贯古今,不能属辞,故人号‘书簏’。”
书箱。
书shū(1)本义:(动)写字;记录;书写:(动)写字;记录;书写(2)(名)字体:隶~。(3)(名)装订成册的著作:一本~。(4)(名)书信:家~。(5)(名)文件:说明~。
簏读音:lù1.竹箱:书~。
2.竹篾、柳条等编成的圆筒形器具,多用于盛零碎东西;篓儿:字纸~。