shū yōng
shū qiè
shū gé
shū lùn
shū yù
shū mìng
shū nuò
shū bèi
shū xiāng
shū hào
shū qiān
shū jiā
shū fǎ
shū shū
shū tiē
shū guǐ
shū xué
shū hù
shū dǎn
shū bǎn
shū jí
shū pí
shū wén
shū bì
shū gé
shū kè
shū kuài
shū chāo
shū dài
shū bāo
shū chà
shū xìn
shū cì
shū tí
shū liáng
shū qiàn
shū jì
shū wù
shū gǎo
shū fú
shū jǐ
shū kuì
shū jù
shū zhá
shū gēn
shū hàn
shū pàn
shū lì
shū běn
shū shǒu
shū cè
shū pà
shū bào
shū yǔ
shū bó
shū mí
shū gōng
shū huǎng
shū bù
shū shǐ
shū sì
shū wéi
shū gǎo
shū chú
shū chóng
shū chāo
shū kōng
shū cè
shū zhào
shū nǎo
shū pù
shū jí
shū shàn
shū dàng
shū gōng
shū xiě
shū tǐ
shū zǐ
shū gé
shū diàn
shū chī
shū shēng
shū méi
shū àn
shū míng
shū rén
shū zhāi
shū wū
shū jì
shū yòu
shū shú
shū guì
shū mù
shū chú
shū jú
shū pǐ
shū jǐ
shū fāng
shū yuàn
shū lǐ
shū shēn
shū dān
shū yán
shū yún
shū náng
shū tíng
shū tóng
shū gǔ
shū miàn
shū huì
shū xù
shū dī
shū chéng
shū yóu
shū chuáng
shū xīn
shū zhā
shū chéng
shū bǎn
shū dāi
shū kān
shū yè
shū hàn
shū jiè
shū qún
shū hán
shū jì
shū jiàn
shū yì
shū pǔ
shū lìng
shū huà
shū qì
shū yú
shū mào
shū hòu
shū zǔ
shū yín
shū zhèng
shū xiāng
shū cí
shū jià
shū kè
shū zì
shū cè
shū kù
shū jiǎn
shū jīng
shū lù
shū lín
shū yín
shū wěi
shū diàn
shū dù
shū qiáo
shū chǐ
shū zhāo
shū píng
shū yì
shū cí
shū bàn
shū dài
shū wéi
shū lù
shū tān
shū fáng
shū suǐ
shū nú
shū guǎn
shū fèi
shū dú
shū juàn
shū zhǎn
shū lù
shū quàn
shū zhì
shū diǎn
shū jiǎ
shū shè
shū cǎo
shū pàn
shū kě
shū qì
shū fēi
shū dāo
shū diān
shū jià
shū gū
shū shè
shū lóu
shū jīn
shū jiān
shū chuán
shū xíng
shū shǒu
shū fǔ
shū táng
shū diān
hú pàn
huǒ pàn
tóng pàn
shì pàn
zhōng pàn
dà pàn
píng pàn
pōu pàn
gōng pàn
zhǔ pàn
shè pàn
xié pàn
guī pàn
gǎi pàn
qiān pàn
guǐ pàn
quán pàn
lùn pàn
jiǒng pàn
huā pàn
yuán pàn
qū pàn
diào pàn
bèi pàn
lián pàn
tán pàn
zhì pàn
nèi pàn
jué pàn
tōng pàn
kē pàn
zhū pàn
bù pàn
chū pàn
tán pàn
shū pàn
yán pàn
xuān pàn
wǔ pàn
kǎo pàn
pī pàn
fēn pàn
yùn pàn
chá pàn
qiān pàn
lí pàn
gōng pàn
cái pàn
shěn pàn
⒈ 指书法和文理。
引《新唐书·选举志下》:“凡择人之法有四:一曰身,体貌丰伟;二曰言,言辞辩正;三曰书,楷法遒美;四曰判,文理优长。”
唐韩愈《李君墓志铭》:“进士及第,试书判入等。补秘书正字。”
五代王定保《唐摭言·无名子谤议》:“李翰虽以辞藻擢第,不以书判擅名。”
宋苏轼《和子由闻将如终南太平宫读书》:“始者学书判,近亦知问囚。”
书shū(1)本义:(动)写字;记录;书写:(动)写字;记录;书写(2)(名)字体:隶~。(3)(名)装订成册的著作:一本~。(4)(名)书信:家~。(5)(名)文件:说明~。
判读音:pàn判pàn(1)(动)分开;分辨:~断。(2)(动)显然(有区别):~若两人。(3)(动)评定:批~|~卷子。(4)(动)判决:审~|~案。