shū zhǎn
shū shǐ
shū zǐ
shū xīn
shū wū
shū qiàn
shū kè
shū shú
shū nuò
shū bǎn
shū tān
shū wéi
shū tí
shū lùn
shū fǔ
shū cè
shū jiè
shū lín
shū tóng
shū cǎo
shū lìng
shū hòu
shū xué
shū dāi
shū zhá
shū jì
shū zì
shū yù
shū dāo
shū yán
shū gǎo
shū zhāi
shū bèi
shū lù
shū yōng
shū jǐ
shū qiān
shū juàn
shū yè
shū wén
shū xù
shū huà
shū jǐ
shū tíng
shū jì
shū dān
shū chuáng
shū yún
shū jiān
shū lóu
shū zhèng
shū yóu
shū fáng
shū dù
shū bāo
shū náng
shū jú
shū mào
shū hào
shū xiě
shū xiāng
shū dài
shū jiā
shū bó
shū pù
shū hàn
shū yòu
shū nǎo
shū shè
shū shēn
shū shè
shū lì
shū gé
shū bǎn
shū hù
shū yú
shū kè
shū gǎo
shū huì
shū zhāo
shū gū
shū kōng
shū jiàn
shū chāo
shū jù
shū yì
shū diǎn
shū bì
shū dī
shū míng
shū dú
shū xiāng
shū gé
shū jí
shū qiè
shū gōng
shū fǎ
shū lù
shū chà
shū zhì
shū yín
shū wù
shū chuán
shū guǎn
shū shū
shū guǐ
shū mù
shū kù
shū jīng
shū kān
shū chī
shū pàn
shū bàn
shū tiē
shū dǎn
shū fāng
shū qì
shū jì
shū gǔ
shū jīn
shū shǒu
shū zhào
shū dài
shū diàn
shū zhā
shū cí
shū cì
shū bào
shū jià
shū wéi
shū qún
shū huǎng
shū liáng
shū gōng
shū diān
shū pà
shū suǐ
shū chéng
shū hán
shū kě
shū qiáo
shū guì
shū cè
shū pí
shū fèi
shū yuàn
shū chǐ
shū xíng
shū miàn
shū jí
shū lù
shū pǔ
shū bù
shū shēng
shū yín
shū quàn
shū gēn
shū pǐ
shū yǔ
shū shàn
shū gé
shū cè
shū kuì
shū mìng
shū diàn
shū hàn
shū táng
shū fú
shū àn
shū dàng
shū chú
shū mí
shū cí
shū fēi
shū pàn
shū jiǎn
shū rén
shū shǒu
shū yì
shū běn
shū jiǎ
shū jià
shū wěi
shū píng
shū lǐ
shū xìn
shū zǔ
shū kuài
shū sì
shū chóng
shū qì
shū chāo
shū chéng
shū tǐ
shū nú
shū diān
shū méi
shū chú
⒈ 明代官场送礼,具一书一帕,称书帕。实际上是指行贿用的金银财宝。
引《金瓶梅词话》第三六回:“今日有东昌府下文书快手往京里,顺便捎了一封书帕来,説是太师爷府里翟大爹寄来的书与爹。小的接了,交进大娘房裡去了。”
《明史·韩一良传》:“臣两月来辞却书帕五百(金),臣寡交犹然,餘可推矣。”
清姚之駰《元明事类钞·书帕长安》:“赵南星疏:‘司选者每遇退朝,羣遮留讲陞讲调;至署则公书私书,闐户盈几,所谓面皮世界、书帕长安也。’”
吴晗《灯下集·唐顺之论明代刻书》:“行贿用书陪衬,显得雅一些,有个专门名词叫书帕。”
书籍与手帕。明朝官场中习惯用书籍、手帕作礼物,后来改用金银珠宝,仍称为「书帕」。
书shū(1)本义:(动)写字;记录;书写:(动)写字;记录;书写(2)(名)字体:隶~。(3)(名)装订成册的著作:一本~。(4)(名)书信:家~。(5)(名)文件:说明~。
帕读音:pà帕pà(名)用来擦手擦脸的纺织品;多为方形:头~|首~|手~。