shū àn
shū píng
shū diàn
shū fǎ
shū běn
shū dāo
shū kān
shū lìng
shū jīng
shū tǐ
shū nuò
shū zhāi
shū zhì
shū wù
shū kě
shū miàn
shū dú
shū diàn
shū lù
shū xiāng
shū chéng
shū cè
shū hán
shū gōng
shū zhǎn
shū shǐ
shū qiàn
shū xiāng
shū tóng
shū yì
shū gé
shū chóng
shū zì
shū chú
shū shēn
shū jì
shū huì
shū gǎo
shū chī
shū chà
shū chāo
shū dàng
shū zǐ
shū shǒu
shū jì
shū dǎn
shū mù
shū huà
shū diān
shū gēn
shū yì
shū quàn
shū zǔ
shū bāo
shū bào
shū kōng
shū bǎn
shū chuán
shū fáng
shū wéi
shū zhào
shū yún
shū jiā
shū yán
shū qún
shū dāi
shū fāng
shū gé
shū bǎn
shū pǔ
shū náng
shū rén
shū wū
shū shú
shū shè
shū shēng
shū míng
shū dài
shū chǐ
shū shàn
shū juàn
shū gé
shū lǐ
shū wén
shū wěi
shū jiān
shū lín
shū guǐ
shū jià
shū kuài
shū pà
shū gǎo
shū nú
shū jià
shū jú
shū wéi
shū dài
shū pàn
shū lì
shū jí
shū jí
shū shū
shū jiàn
shū xìn
shū yín
shū zhèng
shū jì
shū qiáo
shū bù
shū méi
shū hàn
shū guì
shū mí
shū yú
shū chāo
shū cì
shū nǎo
shū bì
shū bó
shū cè
shū dù
shū liáng
shū dān
shū qì
shū kù
shū yǔ
shū shè
shū lóu
shū qiān
shū huǎng
shū hù
shū qì
shū yù
shū yóu
shū chuáng
shū jǐ
shū fèi
shū xù
shū zhā
shū sì
shū lù
shū xíng
shū jiǎn
shū dī
shū xué
shū kè
shū zhāo
shū fǔ
shū jiǎ
shū kè
shū jù
shū hàn
shū yè
shū mào
shū yuàn
shū cè
shū pù
shū jīn
shū cí
shū jiè
shū qiè
shū cǎo
shū diān
shū hòu
shū xiě
shū tiē
shū yòu
shū tān
shū lù
shū tíng
shū chéng
shū gǔ
shū lùn
shū tí
shū bàn
shū shǒu
shū mìng
shū pàn
shū pí
shū gōng
shū gū
shū yōng
shū hào
shū guǎn
shū cí
shū táng
shū zhá
shū fēi
shū yín
shū xīn
shū jǐ
shū bèi
shū pǐ
shū diǎn
shū chú
shū suǐ
shū fú
shū kuì
jìn shēn
chuí shēn
cái shēn
jǐn shēn
lǐ shēn
liè shēn
quán shēn
rú shēn
guān shēn
fù shēn
jīn shēn
jìn shēn
cháo shēn
qǐ shēn
shì shēn
jìn shēn
tuō shēn
shū shēn
jiàn shēn
huáng shēn
jìn shēn
shù shēn
miǎn shēn
nì shēn
tiān shēn
jiàn shēn
háo shēn
zān shēn
guān shēn
tǔ shēn
把要牢记的话(好工具.)写在绅带上。后亦称牢记他人的话为书绅。语本《论语•卫灵公》:“子张书诸绅。”
⒈ 把要牢记的话写在绅带上。后亦称牢记他人的话为书绅。
引语本《论语·卫灵公》:“子张书诸绅。”
邢昺疏:“绅,大带也。 子张以孔子之言书之绅带,意其佩服无忽忘也。”
晋孙绰《答许询》诗之九:“且戢讜言,永以书绅。”
宋文莹《玉壶清话》卷四:“﹝王禹偁﹞尝侍宴琼林,太宗独召至御榻,面诫之曰:‘卿聪明,文章在有唐不下韩柳之列,但刚不容物,人多沮卿,使朕难庇。’ 禹偁泣拜,书绅而谢。”
闻一多《神话与诗·文学的历史动向》:“以上两个历史的教训,是值得我们的新诗人书绅的。”
语本《论语.卫灵公》:「子张书诸绅。」宋.邢昺.疏:「绅,大带也。子张以孔子之言,书之绅带,意其佩服无忽忘也。」把重要的话或事,写在衣服的大带上以示不忘。
书shū(1)本义:(动)写字;记录;书写:(动)写字;记录;书写(2)(名)字体:隶~。(3)(名)装订成册的著作:一本~。(4)(名)书信:家~。(5)(名)文件:说明~。
绅读音:shēn绅shēn(1)(名)古代士大夫束在腰间的大带子。(2)(名)绅士:乡~。