shí yì
shí jiàn
shí tú
shí xiàng
shí duàn
shí zhī
shí wēi
shí cái
shí zhǔn
shí yùn
shí zhēn
shí yuǎn
shí jú
shí lǚ
shí dào
shí miàn
shí qiào
shí miǎn
shí liàng
shí lì
shí dé
shí jīng
shí lǐ
shí yè
shí xìng
shí jiě
shí bié
shí xiū
shí běn
shí huò
shí bá
shí pò
shí rén
shí jī
shí niú
shí xué
shí chá
shí jùn
shí rèn
shí jǐ
shí jǔ
shí biàn
shí shì
shí qì
zhì niàn
shí miè
shí kū
shí zhuó
shí dá
shí cái
shí kǎo
shí dù
shí jiǎn
shí lüè
shí jiè
shí yǒu
shí biàn
shí wù
shí biàn
shí zhào
shí shí
shí jì
shí chuān
shí lǜ
shí dīng
lián zhēn
xìng zhēn
zhèng zhēn
xiě zhēn
dàng zhēn
wěi zhēn
cháo zhēn
wéi zhēn
hān zhēn
guǎn zhēn
liàn zhēn
huī zhēn
xún zhēn
zhì zhēn
hè zhēn
shí zhēn
míng zhēn
tiān zhēn
bào zhēn
hán zhēn
guī zhēn
dǐng zhēn
jiǎng zhēn
fù zhēn
bǎo zhēn
méi zhēn
chéng zhēn
xuán zhēn
gāo zhēn
qíng zhēn
bī zhēn
chuán zhēn
shū zhēn
jiào zhēn
hè zhēn
jīng zhēn
chōng zhēn
zhū zhēn
tāo zhēn
dōng zhēn
nǚ zhēn
fèng zhēn
xiū zhēn
miǎo zhēn
shī zhēn
chún zhēn
fǎng zhēn
dí zhēn
quán zhēn
chǔ zhēn
bié zhēn
fǎn zhēn
rèn zhēn
dēng zhēn
fǎn zhēn
dǐng zhēn
tàn zhēn
jìn zhēn
lǚ zhēn
jīn zhēn
hái zhēn
téng zhēn
chéng zhēn
xiě zhēn
líng zhēn
dào zhēn
jì zhēn
rèn zhēn
jiào zhēn
luàn zhēn
gǎn zhēn
liè zhēn
huì zhēn
qī zhēn
qīng zhēn
jiū zhēn
bī zhēn
yí zhēn
huái zhēn
guì zhēn
jí zhēn
shǒu zhēn
wū zhēn
bǎo zhēn
sān zhēn
liàn zhēn
cǎi zhēn
wéi zhēn
nán zhēn
guǒ zhēn
mí zhēn
fǎng zhēn
táo zhēn
zhēn zhēn
zǐ zhēn
⒈ 识别真相。
引唐柳宗元《重赠》诗之二:“世上悠悠不识真,薑芽尽是捧心人。”
金王若虚《文辨》:“世之秉笔者往往不谨,驰骋雕鐫,无所不至,自以为得意,而读者亦从而歆羡,识真之士,何其少也。”
⒉ 识认自然之道;认识本原。
引唐张说《岐州刺史平原男陆君墓志铭》序:“公讳伯玉,字某, 河南人,识真之士也。”
明海瑞《训诸子说》:“圣贤以识真诲人,其説备在方册。”
1. 知道,认得,能辨别:识辨。识破。识相(xiàng )。识途老马。
2. 所知道的道理:知识。常识。
3. 辨别是非的能力:见识。远见卓识。
真读音:zhēn真zhēn(1)基本义:(形)真实;真诚:(形)真实;真诚(2)(副)的确;实在(强调程度深):时间过得~快!|“人勤地不懒”这话~不假。(3)(形)清楚确实:黑板