shí cái
shí zhī
shí biàn
zhì niàn
shí lì
shí miàn
shí rèn
shí huò
shí bié
shí jǐ
shí yè
shí kǎo
shí yùn
shí yì
shí niú
shí zhǔn
shí shí
shí liàng
shí miè
shí tú
shí biàn
shí xué
shí biàn
shí qiào
shí lüè
shí dù
shí dào
shí jiǎn
shí jì
shí duàn
shí lǐ
shí jiě
shí miǎn
shí chá
shí shì
shí lǜ
shí bá
shí kū
shí rén
shí zhào
shí pò
shí cái
shí qì
shí jùn
shí xiū
shí yǒu
shí wēi
shí xiàng
shí jiàn
shí xìng
shí dá
shí běn
shí zhēn
shí wù
shí jīng
shí jǔ
shí dé
shí chuān
shí yuǎn
shí jú
shí jiè
shí zhuó
shí dīng
shí lǚ
shí jī
wàn yǒu
qún yǒu
zhǐ yǒu
guàn yǒu
suǒ yǒu
zhōng yǒu
hán yǒu
xiǎo yǒu
xī yǒu
sù yǒu
shù yǒu
zhǔ yǒu
dú yǒu
zhàn yǒu
miè yǒu
fēng yǒu
zhuān yǒu
wéi yǒu
gōng yǒu
bǎo yǒu
méi yǒu
shǎo yǒu
chí yǒu
fán yǒu
qǐ yǒu
lǐng yǒu
ān yǒu
xiǎng yǒu
gù yǒu
jù yǒu
shí yǒu
xiǎn yǒu
miào yǒu
sān yǒu
kōng yǒu
shèng yǒu
zhēn yǒu
liáng yǒu
wú yǒu
jū yǒu
qiáng yǒu
zī yǒu
qiān yǒu
gù yǒu
yōng yǒu
mǎ yǒu
bù yǒu
zhòng yǒu
wèi yǒu
yīng yǒu
kuà yǒu
mín yǒu
yǎn yǒu
bó yǒu
fù yǒu
tè yǒu
sī yǒu
fù yǒu
néng yǒu
hǎn yǒu
xiàn yǒu
lüè yǒu
dà yǒu
shà yǒu
pō yǒu
xìng yǒu
hái yǒu
hé yǒu
xíng yǒu
guó yǒu
wū yǒu
jù yǒu
jiǔ yǒu
gòng yǒu
gē yǒu
zé yǒu
què yǒu
fǔ yǒu
sù yǒu
zhū yǒu
⒈ 互相亲爱。识,通“职”。
引《诗·王风·葛藟》“亦莫我有” 汉郑玄笺:“有,识有也。”
王引之《经义述闻·通说上》:“识有,即相亲爱之谓。”
1. 知道,认得,能辨别:识辨。识破。识相(xiàng )。识途老马。
2. 所知道的道理:知识。常识。
3. 辨别是非的能力:见识。远见卓识。
有读音:yǒu,yòu[ yǒu ]1. 存在:有关。有方(得法)。有案可稽。有备无患。有目共睹。
2. 表示所属:他有一本书。
3. 表示发生、出现:有病。情况有变化。
4. 表示估量或比较:水有一丈多深。
5. 表示大、多:有学问。
6. 用在某些动词前面表示客气:有劳。有请。
7. 无定指,与“某”相近:有一天。
8. 词缀,用在某些朝代名称的前面:有夏。有宋一代。