shí xìng
shí jú
shí jiě
shí bié
shí huò
shí dào
shí miǎn
shí jùn
shí jǔ
shí dù
shí kǎo
shí liàng
shí zhào
shí shí
shí biàn
shí xiàng
shí niú
shí jǐ
shí miè
shí dá
shí jiè
shí jī
shí zhuó
shí biàn
shí qì
shí rén
shí yè
shí jiàn
shí lǐ
shí cái
shí yǒu
shí jīng
shí kū
shí xiū
shí rèn
shí bá
shí yì
shí zhǔn
shí lǚ
shí běn
shí shì
zhì niàn
shí jì
shí tú
shí pò
shí biàn
shí jiǎn
shí lì
shí zhī
shí wēi
shí lǜ
shí qiào
shí miàn
shí yùn
shí lüè
shí chuān
shí dīng
shí wù
shí cái
shí duàn
shí yuǎn
shí xué
shí dé
shí zhēn
shí chá
chú zhuó
tǐng zhuó
chǒng zhuó
chōu zhuó
tāo zhuó
shēn zhuó
sǒng zhuó
jìn zhuó
bài zhuó
bá zhuó
zhěng zhuó
shí zhuó
jīng zhuó
jiàn zhuó
jiàn zhuó
shǎng zhuó
biǎo zhuó
bāo zhuó
dēng zhuó
cǎi zhuó
sǒng zhuó
xù zhuó
zhào zhuó
jiǎng zhuó
shū zhuó
qiān zhuó
chāo zhuó
jiǎn zhuó
jùn zhuó
quán zhuó
⒈ 赏识并加以拔擢。
引《新唐书·李训传》:“仲言持诡辩,激卬可听,善鉤揣人主意,又以身儒者,海内望族,既见识擢,志望不浅。”
《宣和书谱·唐宣宗》:“其所以黜陟臣下,皆出於己,至於手写詔勑,而人一被识擢,则为时之荣遇。”
1. 知道,认得,能辨别:识辨。识破。识相(xiàng )。识途老马。
2. 所知道的道理:知识。常识。
3. 辨别是非的能力:见识。远见卓识。
擢读音:zhuó擢zhuó(1)(动)〈书〉拔:~发难数。(2)(动)〈书〉提拔:~什。