xiāng yún
xiāng zhú
xiāng yǔ
xiāng shén
xiāng mì
xiāng líng
xiāng yuān
xiāng léi
xiāng jù
xiāng yuè
xiāng jūn
xiāng lèi
xiāng hàn
xiāng yuán
xiāng chuān
xiāng shān
xiāng lí
xiāng lián
xiāng fēi
xiāng diàn
xiāng xián
xiāng píng
xiāng yún
xiāng yǒng
xiāng xiù
xiāng jiāng
xiāng yú
xiāng wú
cuì fēi
qióng fēi
shuāng fēi
yuán fēi
yù fēi
yáng fēi
luò fēi
jiāng fēi
xú fēi
chán fēi
zhēn fēi
yáo fēi
guì fēi
xīng fēi
pān fēi
dà fēi
míng fēi
chǔ fēi
wèi fēi
wén fēi
shū fēi
fú fēi
èr fēi
lì fēi
xiāng fēi
hòu fēi
tài fēi
gōng fēi
méi fēi
qín fēi
cè fēi
shuǐ fēi
fú fēi
zhú fēi
chōng fēi
zhèng fēi
líng fēi
shǎo fēi
wáng fēi
huáng fēi
jiǔ fēi
yuè fēi
qiè fēi
xiāng fēi
tái fēi
xiān fēi
jiàng fēi
qī fēi
pín fēi
yì fēi
chǔ fēi
⒈ 舜二妃娥皇、女英。相传二妃没于湘水,遂为湘水之神。
引北周庾信《拓跋竞夫人尉迟氏墓志铭》:“西临织女之庙,南望湘妃之坟。”
唐岑参《秋夕听罗山人弹三峡流泉》诗:“楚客肠欲断, 湘妃泪斑斑。”
宋张孝祥《水调歌头·泛湘江》词:“湘妃起舞一笑,抚瑟奏清商。”
清刘鹗《<老残游记>自叙》:“城崩杞妇之哭,竹染湘妃之泪,此有力类之哭泣也。”
传说中舜的二妃娥皇与女英。相传舜崩于苍梧,二妃十分伤心,投湘江而死,后来成为湘水之神。
湘xiāng(1)(名)湘江。(2)(名)湖南的别称:~剧|~绣|~竹。
妃读音:fēi,pèi[ fēi ]1. 帝王的妻,位次于皇后;亦指太子、王、侯的妻:妃子。妃嫔。
2. 古代对神女的尊称:天妃。宓妃。
3. 古同“绯”,粉红色。