shū mào
shū zī
shū yuàn
shū líng
shū xián
shū huì
shū è
shū jìng
shū lí
shū mào
shū dì
shū jǐng
shū shàn
shū hǎo
shū ài
shū róng
shū zhēn
shū shū
shū xìng
shū liàng
shū zhēn
shū shèng
shū zhēn
shū měi
shū lìng
shū qí
shū jiā
shū rán
shū xiáng
shū lì
shū lèi
shū yù
shū qīng
shū fēi
shū kuàng
shū nǚ
shū hù
shū yóu
shū wèn
shū zhì
shū zhe
shū fàn
shū pèi
shū dé
qióng fēi
cuì fēi
zhú fēi
wén fēi
jiǔ fēi
zhēn fēi
shuāng fēi
fú fēi
yáo fēi
fú fēi
tái fēi
shǎo fēi
líng fēi
dà fēi
yù fēi
xīng fēi
shū fēi
qiè fēi
xiāng fēi
xú fēi
yuán fēi
chǔ fēi
wáng fēi
guì fēi
chōng fēi
pín fēi
shuǐ fēi
èr fēi
qín fēi
lì fēi
yuè fēi
luò fēi
tài fēi
yáng fēi
gōng fēi
yì fēi
hòu fēi
chǔ fēi
huáng fēi
wèi fēi
chán fēi
jiāng fēi
qī fēi
míng fēi
jiàng fēi
pān fēi
cè fēi
xiāng fēi
zhèng fēi
méi fēi
xiān fēi
⒈ 女官名。 三国魏明帝置。 晋为九嫔之一。 隋为三夫人之一,正一品。 唐因之。参见“淑仪”。参阅《南齐书·皇后传序》、《隋书·后妃传序》、《旧唐书·后妃传序》。
引《三国志·魏志·后妃传序》:“明帝增淑妃、昭华、脩仪,除顺成官……淑妃位视相国,爵比诸侯王。”
淑shū(形)善;美;过去多指女人的品德好。
妃读音:fēi,pèi[ fēi ]1. 帝王的妻,位次于皇后;亦指太子、王、侯的妻:妃子。妃嫔。
2. 古代对神女的尊称:天妃。宓妃。
3. 古同“绯”,粉红色。