tài gǔ
tài róng
tài xū
tài mèi
tài tai
tài hé
tài shān
tài hào
tài bǎo
tài yì
tài tán
tài hào
tài kōng
tài shǒu
tài dì
tài fēi
tài yīn
tài shè
tài wèi
tài gēng
tài jí
tài chǐ
tài zhóu
tài shāng
tài jūn
tài cháng
tài gōng
tài kāng
tài yáng
tài diǎ
tài bàn
tài zhù
tài huáng
tài xī
tài cāng
tài jiàn
tài cù
tài pǔ
tài xī
tài qīng
tài zhǐ
tài wú
tài háng
tài shī
tài xī
tài zūn
tài chū
tài hú
tài zhāng
tài miào
tài mò
tài huá
tài sūn
tài zǎi
tài pú
tài lè
tài gōng
tài fù
tài hòu
tài yé
tài dì
tài zōng
tài rèn
tài zhǔ
tài hào
tài hé
tài guò
tài fù
tài guān
tài pó
tài shèn
tài yǐ
tài yī
tài shǐ
tài xuán
tài yīn
tài qǐn
tài yuè
tài méng
tài bǔ
tài yè
tài zǐ
tài zǔ
tài píng
tài láo
tài pín
tài sì
tài shàng
tài hào
tài yì
tài jiē
tài shǐ
tài yáng
tài pú
tài shì
tài jiān
tài hào
tài suì
tài mǔ
tài jiǎ
tài ē
tài chòng
tài yuán
wáng fēi
cuì fēi
xú fēi
yáng fēi
qín fēi
zhēn fēi
zhèng fēi
yuè fēi
wèi fēi
wén fēi
èr fēi
pān fēi
jiàng fēi
fú fēi
yuán fēi
fú fēi
xīng fēi
pín fēi
cè fēi
chán fēi
yì fēi
tài fēi
shuāng fēi
tái fēi
chǔ fēi
gōng fēi
qiè fēi
guì fēi
míng fēi
hòu fēi
shū fēi
zhú fēi
chōng fēi
xiāng fēi
líng fēi
jiǔ fēi
qī fēi
yù fēi
luò fēi
qióng fēi
chǔ fēi
xiāng fēi
yáo fēi
lì fēi
huáng fēi
xiān fēi
shuǐ fēi
shǎo fēi
dà fēi
méi fēi
jiāng fēi
⒈ 三国魏以来尊称诸王之母为太妃。
引《晋书·汝南王亮传》:“太妃,尝有小疾,祓於洛水。”
《旧唐书·宪宗纪上》:“甲子, 郇王母王昭仪 …… 衡王母阎昭训等,各以其王并为太妃。”
⒉ 清代尊封皇帝之祖父或父所遗留的妃、嫔为太妃、太嫔。参阅《清通典·嘉礼二》。
引《清史稿·后妃传一》:“先朝妃、嬪称太妃、太嬪。”
太tài(1)(形)高;大:~湖|~庙。(2)(形)极;最:~阳。(3)(形)身份最高或辈份更高的:~师。(4)(副)表示程度过分:汤~热;烫嘴。(5)(副)表示程度极高用于赞叹:这方案~好了。(6)(副)很;用于否定:不~好。(7)(Tài)姓。
妃读音:fēi,pèi[ fēi ]1. 帝王的妻,位次于皇后;亦指太子、王、侯的妻:妃子。妃嫔。
2. 古代对神女的尊称:天妃。宓妃。
3. 古同“绯”,粉红色。