chún měi
chún rén
chún lí
chún bái
chún páng
chún dàn
chún zhòng
chún zé
chún liáng
chún míng
chún hé
chún jìn
chún què
chún sù
chún chún
chún liú
chún yì
chún jīng
chún gāng
chún qì
chún bèi
chún xiào
chún mào
chún chéng
chún nóng
chún yī
chún jié
chún hòu
chún zhe
chún dān
chún yǎ
chún cuì
chún jūn
chún huá
chún zhèng
chún mò
chún yuán
chún shēn
chún zhì
chún dé
chún yán
chún lí
chún zhì
chún xiàng
chún gǔ
chún xíng
chún wéi
chún yào
chún sú
chún shū
chún yì
chún zhuó
chún lǔ
chún lǔ
chún dàn
chún bó
chún shí
chún máng
chún jì
chún jiǎn
chún jìng
chún huī
chún yuán
chún gù
chún xī
chún jūn
chún rén
chún guāng
chún mèn
chún dǔ
chún xìn
chún ào
chún zhí
chún jiāo
chún shú
chún pǔ
chún huà
chún gōu
chún yào
chún yào
chún xióng
chún shàn
chún jié
chún jǐn
chún yú
chún zhì
chún yuè
chún pǔ
chún mǔ
chún hǎo
chún zhì
chún áo
chún yī
⒈ 厚与薄。多指风俗的淳厚与浇薄。
引宋陆游《独酌》诗:“已於醉醒知狂圣,又向淳漓见古今。”
明方孝孺《常山教谕王府君行状》:“府君每留使者坐,与之言事,数千载治乱,人善恶成败,政当否,俗淳漓,随问随答,使者未尝不称善。”
清方文《惠泉歌》:“山水性情何瑰奇,咫尺之间分淳漓。”
黄节《题寒琼水榭谈诗图》诗:“淳漓自汉庸能返,哀乐为文已不深。”
1. 朴实:淳朴。淳厚。淳古。淳风(质朴敦厚的风气)。
2. 成对。
3. 古同“醇”,酒味厚、纯。
漓读音:lí漓lí见〔淋漓〕。漓lí(名)漓江;水名;在广西。