chún mèn
chún lí
chún dān
chún yán
chún zé
chún dé
chún yào
chún bèi
chún měi
chún hé
chún mǔ
chún míng
chún jì
chún yuè
chún jié
chún zhuó
chún ào
chún gāng
chún yuán
chún yì
chún liáng
chún pǔ
chún máng
chún shú
chún yǎ
chún bó
chún zhì
chún rén
chún xìn
chún jīng
chún xiào
chún zhì
chún shí
chún dàn
chún huī
chún huá
chún xíng
chún shū
chún jǐn
chún yú
chún mò
chún shēn
chún xiàng
chún lǔ
chún lǔ
chún qì
chún yuán
chún sú
chún què
chún hòu
chún áo
chún zhe
chún hǎo
chún yī
chún jūn
chún gù
chún jìn
chún yào
chún zhì
chún yī
chún shàn
chún dǔ
chún rén
chún yào
chún huà
chún chún
chún gǔ
chún liú
chún zhòng
chún jiāo
chún nóng
chún xī
chún zhì
chún jìng
chún cuì
chún wéi
chún jié
chún jūn
chún dàn
chún gōu
chún guāng
chún yì
chún sù
chún zhèng
chún bái
chún lí
chún jiǎn
chún mào
chún pǔ
chún chéng
chún páng
chún zhí
chún xióng
wàng yǎ
èr yǎ
xián yǎ
jùn yǎ
fēng yǎ
bīn yǎ
yí yǎ
gāo yǎ
fāng yǎ
yǎn yǎ
zī yǎ
qīng yǎ
hóng yǎ
róu yǎ
huáng yǎ
yān yǎ
hóng yǎ
hè yǎ
biàn yǎ
jiè yǎ
chǔ yǎ
wēn yǎ
qiú yǎ
huì yǎ
jùn yǎ
yōu yǎ
wén yǎ
chāo yǎ
hóng yǎ
hán yǎ
xiù yǎ
xián yǎ
zhōu yǎ
qiān yǎ
hé yǎ
sù yǎ
dàn yǎ
yán yǎ
jīng yǎ
pǔ yǎ
lì yǎ
qiàn yǎ
dà yǎ
chún yǎ
hún yǎ
xiǎo yǎ
āi yǎ
ān yǎ
dàn yǎ
cí yǎ
chún yǎ
ěr yǎ
yōu yǎ
jué yǎ
jié yǎ
kuān yǎ
dūn yǎ
dǎo yǎ
jì yǎ
hóng yǎ
dí yǎ
bó yǎ
chōng yǎ
bīn yǎ
qún yǎ
tián yǎ
cāng yǎ
xīn yǎ
ào yǎ
jiù yǎ
yōng yǎ
nán yǎ
ào yǎ
qīng yǎ
zhōng yǎ
yín yǎ
xīn yǎ
sāo yǎ
xùn yǎ
sān yǎ
yīn yǎ
duān yǎ
ān yǎ
fēng yǎ
jìng yǎ
xùn yǎ
rú yǎ
bù yǎ
dǔ yǎ
quán yǎ
cuì yǎ
diǎn yǎ
chún yǎ
yuān yǎ
fēng yǎ
xié yǎ
xián yǎ
jùn yǎ
gǔ yǎ
⒈ 亦作“湻雅”。淳朴高雅。
引宋欧阳修《江邻几墓志铭》:“其为文章淳雅,尤长於诗,淡泊閒远,往往造人之不至。”
明王玉峰《焚香记·议亲》:“昨见新状元王魁,才貌兼全,德器淳雅,此人向后必非凡品。”
清吴敏树《与朱伯韩书》:“同里毛西垣孝廉,淳雅之士,为诗流丽奇宕,乃非时辈所及。”
王闿运《<八代文粹>序》:“要以截断众流,归之湻雅,使词无鄙倍,学有本根。”
1. 朴实:淳朴。淳厚。淳古。淳风(质朴敦厚的风气)。
2. 成对。
3. 古同“醇”,酒味厚、纯。
雅读音:yǎ[ yǎ ]《诗经》体裁之一。于天子诸侯朝会宴飨时歌诵。有大雅、小雅之分。【组词】:风、雅、颂是《诗经》的三种体裁。
合乎标准、规范的。【组词】:雅言
高尚的、不俗的。【组词】:优雅、典雅、雅室