chún bái
chún lǔ
chún huà
chún gāng
chún gù
chún lǔ
chún měi
chún jìn
chún jiāo
chún huá
chún liáng
chún áo
chún zhèng
chún jì
chún chéng
chún shú
chún lí
chún yì
chún shū
chún pǔ
chún yì
chún bó
chún jīng
chún chún
chún jǐn
chún yú
chún jūn
chún hǎo
chún zé
chún zhe
chún qì
chún què
chún xiàng
chún wéi
chún sù
chún shí
chún hòu
chún zhuó
chún bèi
chún jìng
chún páng
chún guāng
chún dé
chún jūn
chún sú
chún cuì
chún shēn
chún liú
chún hé
chún shàn
chún lí
chún zhì
chún zhì
chún xióng
chún yuán
chún xiào
chún gōu
chún pǔ
chún nóng
chún rén
chún mèn
chún gǔ
chún jié
chún dàn
chún rén
chún yuè
chún yuán
chún dǔ
chún yī
chún yào
chún yǎ
chún yào
chún mò
chún jiǎn
chún míng
chún huī
chún zhí
chún yán
chún jié
chún xíng
chún yī
chún zhì
chún yào
chún mào
chún xìn
chún zhòng
chún mǔ
chún máng
chún dàn
chún xī
chún zhì
chún dān
chún ào
⒈ 亦作“湻庞”。犹淳厚。
引宋文天祥《跋<刘父老季文画像>》:“予观其田里淳庞之状,山林朴茂之气,得寿於世,非曰偶然。”
明高攀龙《<虑得集>序》:“读兹集者,观其湻庞敦朴之意,可以知其源与根矣。”
清曹寅《咏桐君木枕》:“何甘糟粕羣容与,自近淳庞益醒然。”
淳厚。
1. 朴实:淳朴。淳厚。淳古。淳风(质朴敦厚的风气)。
2. 成对。
3. 古同“醇”,酒味厚、纯。
庞读音:páng庞páng(1)(形)庞大:~然大物。(2)(形)多而杂乱:~杂。(3)(Pánɡ)姓。(4)(名)(~儿)脸盘:面~。