chún jīng
chún yī
chún liáng
chún hé
chún zhì
chún máng
chún yuán
chún wéi
chún huà
chún shí
chún lǔ
chún zhì
chún huá
chún pǔ
chún cuì
chún yuè
chún mèn
chún míng
chún lí
chún jì
chún yào
chún gǔ
chún zhì
chún lǔ
chún xíng
chún ào
chún jìng
chún jūn
chún dàn
chún xiào
chún jié
chún xiàng
chún hòu
chún zé
chún yán
chún nóng
chún shēn
chún shú
chún dǔ
chún zhòng
chún bái
chún yào
chún jìn
chún què
chún sù
chún qì
chún xī
chún shū
chún xìn
chún liú
chún dān
chún gōu
chún gù
chún chún
chún yuán
chún jūn
chún jiǎn
chún lí
chún mǔ
chún zhí
chún mào
chún shàn
chún yǎ
chún yì
chún zhì
chún huī
chún bó
chún guāng
chún áo
chún hǎo
chún sú
chún chéng
chún gāng
chún yì
chún jiāo
chún yī
chún pǔ
chún rén
chún jié
chún xióng
chún rén
chún jǐn
chún dàn
chún yú
chún zhuó
chún páng
chún dé
chún měi
chún bèi
chún zhe
chún yào
chún zhèng
chún mò
suǒ zhì
tóu zhì
jūn zhì
jiè zhì
zhōu zhì
lún zhì
wǎng zhì
lú zhì
dài zhì
què zhì
dōng zhì
chún zhì
bǐ zhì
zhōng zhì
bài zhì
gān zhì
jīng zhì
chūn zhì
mí zhì
qiē zhì
dú zhì
jiā zhì
zhí zhì
jìng zhì
shèn zhì
bù zhì
yǐ zhì
tà zhì
jiàn zhì
qiū zhì
kè zhì
yuǎn zhì
bì zhì
bèi zhì
hé zhì
wěi zhì
bèn zhì
zhēn zhì
chéng zhì
mí zhì
sān zhì
fēng zhì
zhǒng zhì
diàn zhì
xiá zhì
jiàn zhì
dǎi zhì
qǔ zhì
jí zhì
dà zhì
jiāo zhì
qiǎng zhì
yàn zhì
gào zhì
zhuān zhì
chén zhì
jí zhì
fú zhì
dǔ zhì
kuǎn zhì
fēn zhì
fēng zhì
rì zhì
lái zhì
sì zhì
bèi zhì
qiǎng zhì
piān zhì
kǎi zhì
èr zhì
jī zhì
cháng zhì
qì zhì
yī zhì
kěn zhì
běi zhì
dān zhì
zhī zhì
jié zhì
qǐ zhì
biāo zhì
wú zhì
nǎi zhì
chún zhì
tiān zhì
biàn zhì
jiǎn zhì
shì zhì
⒈ 谓至孝。
引《文选·任昉<王文宪集>序》:“汝郁之幼挺淳至, 黄琬之早标聦察。”
李善注:“淳至,谓淳孝之甚至也。”
《南史·王秀之传》:“世人以僕妾直灵助哭,当由丧主不能淳至,欲以多声相乱。”
⒉ 谓至诚。
引《晋书·阮籍传》:“其外坦荡而内淳至,皆此类也。”
清俞正燮《癸巳类稿·哭为礼仪说》:“圣人之礼,淳至周密,礼之不行,由俗士妄议论也。”
1. 朴实:淳朴。淳厚。淳古。淳风(质朴敦厚的风气)。
2. 成对。
3. 古同“醇”,酒味厚、纯。
至读音:zhì至zhì(1)(动)到:~今|~此|~死不屈。(2)(动)至于:甚~。(3)(副)极;最:~迟|~毒|~理|~亲|~上|~圣|~孝|~仁。