春社


春社的组词


春飙

chūn biāo

春路

chūn lù

春府

chūn fǔ

春泽

chūn zé

春陌

chūn mò

春书

chūn shū

春晕

chūn yūn

春夫

chūn fū

春远

chūn yuǎn

春熙

chūn xī

春令

chūn lìng

春减

chūn jiǎn

春棹

chūn zhào

春事

chūn shì

春方

chūn fāng

春衣

chūn yī

春谜

chūn mí

春游

chūn yóu

春结

chūn jié

春院

chūn yuàn

春漏

chūn lòu

春流

chūn liú

春罗

chūn luó

春运

chūn yùn

春雷

chūn léi

春芜

chūn wú

春榜

chūn bǎng

春归

chūn guī

春酌

chūn zhuó

春试

chūn shì

春曹

chūn cáo

春力

chūn lì

春茗

chūn míng

春涨

chūn zhǎng

春坊

chūn fāng

春候

chūn hòu

春蚁

chūn yǐ

春芳

chūn fāng

春馌

chūn yè

春社

chūn shè

春贡

chūn gòng

春节

chūn jié

春牓

chūn bǎng

春元

chūn yuán

春旗

chūn qí

春霭

chūn ǎi

春蚕

chūn cán

春设

chūn shè

春藻

chūn zǎo

春酿

chūn niàng

春膏

chūn gāo

春纱

chūn shā

春仲

chūn zhòng

春廪

chūn lǐn

春酲

chūn chéng

春态

chūn tài

春王

chūn wáng

春愁

chūn chóu

春赋

chūn fù

春律

chūn lǜ

春声

chūn shēng

春条

chūn tiáo

春卿

chūn qīng

春濑

chūn lài

春溟

chūn míng

春荐

chūn jiàn

春皇

chūn huáng

春温

chūn wēn

春气

chūn qì

春精

chūn jīng

春芽

chūn yá

春赛

chūn sài

春韶

chūn sháo

春耨

chūn nòu

春情

chūn qíng

春晖

chūn huī

春锦

chūn jǐn

春蠒

chūn jiǎn

春分

chūn fēn

春团

chūn tuán

春正

chūn zhèng

春芒

chūn máng

春菇

chūn gū

春瑞

chūn ruì

春桃

chūn táo

春野

chūn yě

春畬

chūn shē

春朝

chūn cháo

春旦

chūn dàn

春秧

chūn yāng

春词

chūn cí

春袍

chūn páo

春末

chūn mò

春宵

chūn xiāo

春蒐

chūn sōu

春身

chūn shēn

春闺

chūn guī

春装

chūn zhuāng

春霁

chūn jì

春季

chūn jì

春丝

chūn sī

春灯

chūn dēng

春禁

chūn jìn

春骑

chūn qí

春申

chūn shēn

春枝

chūn zhī

春焙

chūn bèi

春思

chūn sī

春吏

chūn lì

春神

chūn shén

春杯

chūn bēi

春霖

chūn lín

春尽

chūn jìn

春残

chūn cán

春雨

chūn yǔ

春和

chūn hé

春寒

chūn hán

春燕

chūn yàn

春播

chūn bō

春料

chūn liào

春祭

chūn jì

春女

chūn nǚ

春圃

chūn pǔ

春貌

chūn mào

春翘

chūn qiào

春物

chūn wù

春景

chūn jǐng

春酒

chūn jiǔ

春享

chūn xiǎng

春藉

chūn jiè

春席

chūn xí

春熟

chūn shú

春天

chūn tiān

春秀

chūn xiù

春纤

chūn xiān

春华

chūn huā

春职

chūn zhí

春困

chūn kùn

春弓

chūn gōng

春融

chūn róng

春碧

chūn bì

春瓮

chūn wèng

春凳

chūn dèng

春关

chūn guān

春意

chūn yì

春搜

chūn sōu

春幌

chūn huǎng

春花

chūn huā

春畲

chūn shē

春至

chūn zhì

春联

chūn lián

春病

chūn bìng

春影

chūn yǐng

春国

chūn guó

春浦

chūn pǔ

春斋

chūn zhāi

春怨

chūn yuàn

春颁

chūn bān

春茧

chūn jiǎn

春工

chūn gōng

春江

chūn jiāng

春岚

chūn lán

春妆

chūn zhuāng

春黛

chūn dài

春色

chūn sè

春秋

chūn qiū

春澌

chūn sī

春闱

chūn wéi

春胜

chūn shèng

春溜

chūn liū

春陵

chūn líng

春月

chūn yuè

春老

chūn lǎo

春耕

chūn gēng

春满

chūn mǎn

春农

chūn nóng

春风

chūn fēng

春晚

chūn wǎn

春期

chūn qī

春旱

chūn hàn

春驹

chūn jū

春乌

chūn wū

春陔

chūn gāi

春柔

chūn róu

春眼

chūn yǎn

春唤

chūn huàn

春容

chūn róng

春英

chūn yīng

春襟

chūn jīn

春浓

chūn nóng

春头

chūn tóu

春见

chūn jiàn

春波

chūn bō

春繁

chūn fán

春服

chūn fú

春醁

chūn lù

春帖

chūn tiě

春铨

chūn quán

春肥

chūn féi

春蔬

chūn shū

春敷

chūn fū

春鳸

chūn hù

春彩

chūn cǎi

春旛

chūn fān

春祠

chūn cí

春節

chūn jiē

春妇

chūn fù

春阴

chūn yīn

春缬

chūn xié

春兰

chūn lán

春冰

chūn bīng

春谷

chūn gǔ

春岑

chūn cén

春妍

chūn yán

春人

chūn rén

春假

chūn jià

春序

chūn xù

春笋

chūn sǔn

春火

chūn huǒ

春草

chūn cǎo

春史

chūn shǐ

春锄

chūn chú

春选

chūn xuǎn

春务

chūn wù

春茶

chūn chá

春种

chūn zhòng

春禊

chūn xì

春嫩

chūn nèn

春醴

chūn lǐ

春深

chūn shēn

春日

chūn rì

春柜

chūn guì

春贷

chūn dài

春枯

chūn kū

春恨

chūn hèn

春明

chūn míng

春辉

chūn huī

春心

chūn xīn

春阳

chūn yáng

春汛

chūn xùn

春孟

chūn mèng

春牛

chūn niú

春梦

chūn mèng

春骝

chūn liú

春脚

chūn jiǎo

春鸿

chūn hóng

春信

chūn xìn

春葱

chūn cōng

春礿

chūn yuè

春司

chūn sī

春年

chūn nián

春山

chūn shān

春盛

chūn shèng

春液

chūn yè

春耜

chūn sì

春娇

chūn jiāo

春煦

chūn xù

春晓

chūn xiǎo

春云

chūn yún

春桂

chūn guì

春暄

chūn xuān

春荒

chūn huāng

春潮

chūn cháo

春烟

chūn yān

春曦

chūn xī

春化

chūn huà

春素

chūn sù

春尖

chūn jiān

春灌

chūn guàn

春阁

chūn gé

春魂

chūn hún

春杪

chūn miǎo

春卷

chūn juǎn

春台

chūn tái

春讯

chūn xùn

春忙

chūn máng

春余

chūn yú

春梢

chūn shāo

春作

chūn zuò

春药

chūn yào

春醪

chūn láo

春水

chūn shuǐ

春盘

chūn pán

春度

chūn dù

春直

chūn zhí

春场

chūn chǎng

春麦

chūn mài

春兴

chūn xìng

春幡

chūn fān

春官

chūn guān

春宫

chūn gōng

春醅

chūn pēi

春田

chūn tián

春慵

chūn yōng

春典

chūn diǎn

春歌

chūn gē

春運

chūn yùn

春盎

chūn àng

春光

chūn guāng

春醠

chūn àng


会社

huì shè

巡社

xún shè

旅社

lǚ shè

法社

fǎ shè

岐社

qí shè

杕社

dì shè

亳社

bó shè

附社

fù shè

茶社

chá shè

祓社

fú shè

千社

qiān shè

邨社

cūn shè

赤社

chì shè

主社

zhǔ shè

军社

jūn shè

陵社

líng shè

曹社

cáo shè

朝社

cháo shè

倒社

dǎo shè

珪社

guī shè

蜡社

là shè

庙社

miào shè

宗社

zōng shè

攻社

gōng shè

凭社

píng shè

锄社

chú shè

甓社

pì shè

诗社

shī shè

青社

qīng shè

泰社

tài shè

几社

jǐ shè

鸥社

ōu shè

栎社

lì shè

公社

gōng shè

三社

sān shè

保社

bǎo shè

坛社

tán shè

义社

yì shè

栾社

luán shè

词社

cí shè

祀社

sì shè

丛社

cóng shè

置社

zhì shè

蒲社

pú shè

闾社

lǘ shè

汐社

xī shè

番社

fān shè

雩社

yú shè

茅社

máo shè

南社

nán shè

衅社

xìn shè

春社

chūn shè

党社

dǎng shè

邦社

bāng shè

赵社

zhào shè

秋社

qiū shè

侯社

hòu shè

配社

pèi shè

誓社

shì shè

神社

shén shè

西社

xī shè

楚社

chǔ shè

诫社

jiè shè

复社

fù shè

白社

bái shè

戮社

lù shè

剧社

jù shè

樗社

chū shè

莲社

lián shè

阿社

ā shè

冢社

zhǒng shè

太社

tài shè

官社

guān shè

读社

dú shè

民社

mín shè

闹社

nào shè

北社

běi shè

趁社

chèn shè

明社

míng shè

结社

jié shè

僧社

sēng shè

书社

shū shè

殷社

yīn shè

郊社

jiāo shè

村社

cūn shè

帝社

dì shè

鬼社

guǐ shè

小社

xiǎo shè

报社

bào shè

过社

guò shè

鼎社

dǐng shè

新社

xīn shè

方社

fāng shè

马社

mǎ shè

农社

nóng shè

枌社

fén shè

洛社

luò shè

文社

wén shè

城社

chéng shè

国社

guó shè

赛社

sài shè

上一组词:分春
下一组词:春熙

更多春的组词

春社的意思


词语解释:

古时于春耕前(周用甲日,后多于(.好工具)立春后第五个戊日)祭祀土神,以祈丰收,谓之春社。

引证解释:

⒈ 古时于春耕前( 周用甲日,后多于立春后第五个戊日)祭祀土神,以祈丰收,谓之春社。

引《礼记·明堂位》:“是故,夏礿、秋甞、冬烝、春社、秋省,而遂大蜡,天子之祭也。”
郑玄注:“春田祭社。”
唐王驾《社日》诗:“桑柘影斜春社散,家家扶得醉人归。”
宋史达祖《双双燕·咏燕》词:“过春社了,度帘幕中间,去年尘冷。”
张素《得利寺》诗:“柘柳阴浓春社罢,牛羊日夕牧童来。”

国语词典:

古时于立春后第五个戊日为春社。于此日祭祀土神,以祈农事丰收。

网络解释:

春社

春社是最为古老的中国传统民俗节日之一,在商、西周时期,是男女幽会的狂欢节日,而后来则主要用于祭祀土地神。春社的时间一般为立春之后的第五个戊日,约在春分前后,但在中国民间也有二月初二、二月初八、二月十二、二月十五之说。春社在甲骨文中就有相关的记载,距今已有两千年以上的历史,在元朝以前,在中国一直都是一个非常重要的传统节日。但目前在中国大陆和台湾,仅有部分地区存在二月二拜土地公的习俗,并称此日为土地诞、福德诞等,但与传统的春社不尽相同。在中国大陆北方部分地区的二月二龙抬头节中,亦有部分民俗沿袭自春社。关于春社的兴衰过程,有学者将其归结为“起源三代,初兴于秦汉,传承于魏晋南北朝,兴盛于唐宋,衰微于元明及清”。
更多社的组词

春社详细解释


读音:chūn

春chūn(1)(名)春季;一年的第一季。(2)(名)男女情欲:~情。(3)(名)姓。

读音:shè

社shè(1)(名)共同工作或生活的一种集体组织:报~|合作~。(2)(名)古代把土神和祭土神的地方、日子和祭礼都叫社:春~|~日|~稷。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025