春色


春色的组词


春气

chūn qì

春帖

chūn tiě

春醠

chūn àng

春禁

chūn jìn

春酎

chūn zhòu

春荒

chūn huāng

春晖

chūn huī

春浓

chūn nóng

春胜

chūn shèng

春斋

chūn zhāi

春化

chūn huà

春肥

chūn féi

春申

chūn shēn

春颁

chūn bān

春枝

chūn zhī

春赋

chūn fù

春社

chūn shè

春渚

chūn zhǔ

春服

chūn fú

春妍

chūn yán

春态

chūn tài

春眼

chūn yǎn

春晓

chūn xiǎo

春季

chūn jì

春飙

chūn biāo

春麦

chūn mài

春院

chūn yuàn

春末

chūn mò

春生

chūn shēng

春词

chūn cí

春梢

chūn shāo

春阁

chūn gé

春衣

chūn yī

春廪

chūn lǐn

春深

chūn shēn

春分

chūn fēn

春明

chūn míng

春棹

chūn zhào

春灌

chūn guàn

春杯

chūn bēi

春忙

chūn máng

春试

chūn shì

春力

chūn lì

春酲

chūn chéng

春头

chūn tóu

春至

chūn zhì

春禊

chūn xì

春风

chūn fēng

春台

chūn tái

春画

chūn huà

春黛

chūn dài

春谜

chūn mí

春液

chūn yè

春选

chūn xuǎn

春令

chūn lìng

春书

chūn shū

春曹

chūn cáo

春缬

chūn xié

春律

chūn lǜ

春素

chūn sù

春陔

chūn gāi

春凳

chūn dèng

春团

chūn tuán

春霁

chūn jì

春天

chūn tiān

春贡

chūn gòng

春贷

chūn dài

春见

chūn jiàn

春旆

chūn pèi

春讯

chūn xùn

春岑

chūn cén

春装

chūn zhuāng

春司

chūn sī

春赛

chūn sài

春魂

chūn hún

春雷

chūn léi

春鸿

chūn hóng

春梦

chūn mèng

春煦

chūn xù

春耨

chūn nòu

春度

chūn dù

春冰

chūn bīng

春乌

chūn wū

春席

chūn xí

春享

chūn xiǎng

春纱

chūn shā

春幡

chūn fān

春葱

chūn cōng

春柜

chūn guì

春旱

chūn hàn

春膏

chūn gāo

春藉

chūn jiè

春汛

chūn xùn

春脚

chūn jiǎo

春老

chūn lǎo

春祭

chūn jì

春色

chūn sè

春山

chūn shān

春桃

chūn táo

春陵

chūn líng

春箭

chūn jiàn

春种

chūn zhòng

春运

chūn yùn

春枯

chūn kū

春牛

chūn niú

春满

chūn mǎn

春蚁

chūn yǐ

春甸

chūn diàn

春愁

chūn chóu

春锄

chūn chú

春朝

chūn cháo

春嫩

chūn nèn

春娇

chūn jiāo

春和

chūn hé

春瑞

chūn ruì

春联

chūn lián

春条

chūn tiáo

春首

chūn shǒu

春桂

chūn guì

春茶

chūn chá

春繁

chūn fán

春骝

chūn liú

春韶

chūn sháo

春思

chūn sī

春尖

chūn jiān

春国

chūn guó

春慵

chūn yōng

春卿

chūn qīng

春事

chūn shì

春燕

chūn yàn

春作

chūn zuò

春柔

chūn róu

春芜

chūn wú

春坊

chūn fāng

春曦

chūn xī

春职

chūn zhí

春心

chūn xīn

春涨

chūn zhǎng

春旛

chūn fān

春妇

chūn fù

春運

chūn yùn

春陌

chūn mò

春骑

chūn qí

春温

chūn wēn

春身

chūn shēn

春榜

chūn bǎng

春路

chūn lù

春华

chūn huā

春吏

chūn lì

春尽

chūn jìn

春农

chūn nóng

春雨

chūn yǔ

春水

chūn shuǐ

春暄

chūn xuān

春節

chūn jiē

春夫

chūn fū

春怨

chūn yuàn

春貌

chūn mào

春女

chūn nǚ

春皇

chūn huáng

春闱

chūn wéi

春料

chūn liào

春杪

chūn miǎo

春搜

chūn sōu

春歌

chūn gē

春工

chūn gōng

春谷

chūn gǔ

春铨

chūn quán

春艳

chūn yàn

春蔬

chūn shū

春神

chūn shén

春影

chūn yǐng

春正

chūn zhèng

春官

chūn guān

春蚕

chūn cán

春馌

chūn yè

春寒

chūn hán

春畬

chūn shē

春困

chūn kùn

春醪

chūn láo

春结

chūn jié

春藻

chūn zǎo

春芽

chūn yá

春罗

chūn luó

春霖

chūn lín

春霭

chūn ǎi

春远

chūn yuǎn

春礿

chūn yuè

春日

chūn rì

春扈

chūn hù

春归

chūn guī

春景

chūn jǐng

春光

chūn guāng

春融

chūn róng

春波

chūn bō

春醁

chūn lù

春关

chūn guān

春蒐

chūn sōu

春序

chūn xù

春菢

chūn bào

春仲

chūn zhòng

春月

chūn yuè

春纤

chūn xiān

春宫

chūn gōng

春鳸

chūn hù

春精

chūn jīng

春游

chūn yóu

春节

chūn jié

春场

chūn chǎng

春草

chūn cǎo

春容

chūn róng

春烟

chūn yān

春野

chūn yě

春牓

chūn bǎng

春灯

chūn dēng

春溟

chūn míng

春旦

chūn dàn

春中

chūn zhōng

春濑

chūn lài

春醴

chūn lǐ

春翘

chūn qiào

春信

chūn xìn

春云

chūn yún

春瘟

chūn wēn

春典

chūn diǎn

春泽

chūn zé

春幌

chūn huǎng

春念

chūn niàn

春意

chūn yì

春驹

chūn jū

春恨

chūn hèn

春红

chūn hóng

春残

chūn cán

春半

chūn bàn

春瓮

chūn wèng

春酿

chūn niàng

春晚

chūn wǎn

春圃

chūn pǔ

春袍

chūn páo

春直

chūn zhí

春声

chūn shēng

春兴

chūn xìng

春茗

chūn míng

春人

chūn rén

春靁

chūn léi

春兰

chūn lán

春笋

chūn sǔn

春锦

chūn jǐn

春流

chūn liú

春焙

chūn bèi

春荣

chūn róng

春秋

chūn qiū

春丝

chūn sī

春余

chūn yú

春丛

chūn cóng

春物

chūn wù

春妆

chūn zhuāng

春旗

chūn qí

春花

chūn huā

春溜

chūn liū

春彩

chūn cǎi

春澌

chūn sī

春秧

chūn yāng

春闺

chūn guī

春漏

chūn lòu

春霆

chūn tíng

春潮

chūn cháo

春元

chūn yuán

春酒

chūn jiǔ

春宵

chūn xiāo

春王

chūn wáng

春田

chūn tián

春期

chūn qī

春假

chūn jià

春菇

chūn gū

春芳

chūn fāng

春阳

chūn yáng

春唤

chūn huàn

春碧

chūn bì

春浦

chūn pǔ

春盎

chūn àng

春弓

chūn gōng

春辉

chūn huī

春耜

chūn sì

春荐

chūn jiàn

春情

chūn qíng

春务

chūn wù

春病

chūn bìng

春盘

chūn pán

春年

chūn nián

春减

chūn jiǎn

春酌

chūn zhuó

春茧

chūn jiǎn

春设

chūn shè

春药

chūn yào

春盛

chūn shèng

春岚

chūn lán

春蠒

chūn jiǎn

春帝

chūn dì

春府

chūn fǔ


洽色

qià sè

淫色

yín sè

锦色

jǐn sè

诡色

guǐ sè

电色

diàn sè

夜色

yè sè

傲色

ào sè

中色

zhōng sè

墨色

mò sè

怨色

yuàn sè

弄色

nòng sè

黯色

àn sè

鬻色

yù sè

采色

cǎi sè

成色

chéng sè

特色

tè sè

小色

xiǎo sè

秘色

mì sè

把色

bǎ sè

辨色

biàn sè

楚色

chǔ sè

湖色

hú sè

配色

pèi sè

减色

jiǎn sè

蜚色

fēi sè

毅色

yì sè

暗色

àn sè

牙色

yá sè

捻色

niǎn sè

赛色

sài sè

酱色

jiàng sè

拔色

bá sè

灰色

huī sè

贝色

bèi sè

令色

lìng sè

榛色

zhēn sè

认色

rèn sè

菫色

jǐn sè

逊色

xùn sè

财色

cái sè

寡色

guǎ sè

词色

cí sè

掷色

zhì sè

暖色

nuǎn sè

作色

zuò sè

雨色

yǔ sè

惫色

bèi sè

恨色

hèn sè

内色

nèi sè

耽色

dān sè

麤色

cū sè

五色

wǔ sè

沙色

shā sè

托色

tuō sè

幼色

yòu sè

贵色

guì sè

被色

bèi sè

茶色

chá sè

猩色

xīng sè

态色

tài sè

川色

chuān sè

曙色

shǔ sè

氣色

qì sè

诸色

zhū sè

瘠色

jí sè

泥色

ní sè

鲜色

xiān sè

三色

sān sè

香色

xiāng sè

款色

kuǎn sè

堇色

jǐn sè

基色

jī sè

矜色

jīn sè

春色

chūn sè

着色

zhuó sè

赧色

nǎn sè

戏色

xì sè

晓色

xiǎo sè

敛色

liǎn sè

美色

měi sè

月色

yuè sè

橙色

chéng sè

熊色

xióng sǎi

媚色

mèi sè

风色

fēng sè

厉色

lì sè

雜色

zá sè

灯色

dēng sè

各色

gè sè

冷色

lěng sè

妃色

fēi sè

辟色

pì sè

苍色

cāng sè

间色

jiàn sè

浄色

jìng sè

面色

miàn sè

匪色

fěi sè

酣色

hān sè

察色

chá sè

靛色

diàn sè

姿色

zī sè

椶色

zōng sè

黜色

chù sè

二色

èr sè

藕色

ǒu sè

宝色

bǎo sè

粉色

fěn sè

暮色

mù sè

怯色

qiè sè

嗔色

chēn sè

慈色

cí sè

赚色

zhuàn sè

格色

gé sè

嬖色

bì sè

新色

xīn sè

德色

dé sè

补色

bǔ sè

下色

xià sè

老色

lǎo sè

六色

liù sè

分色

fēn sè

画色

huà sè

蕙色

huì sè

精色

jīng sè

飘色

piāo sè

荒色

huāng sè

吝色

lìn sè

设色

shè sè

肌色

jī sè

光色

guāng sè

愁色

chóu sè

振色

zhèn sè

乐色

lè sè

昧色

mèi sè

观色

guān sè

愧色

kuì sè

傅色

fù sè

古色

gǔ sè

靳色

jìn sè

闲色

xián sè

浅色

qiǎn sè

衰色

shuāi sè

正色

zhèng sè

寒色

hán sè

纯色

chún sè

愚色

yú sè

低色

dī sè

体色

tǐ sè

青色

qīng sè

避色

bì sè

管色

guǎn sè

九色

jiǔ sè

言色

yán sè

蜜色

mì sè

调色

tiáo sè

喜色

xǐ sè

霜色

shuāng sè

絶色

jué sè

妒色

dù sè

遽色

jù sè

国色

guó sè

栗色

lì sè

诲色

huì sè

消色

xiāo sè

服色

fú sè

战色

zhàn sè

事色

shì sè

出色

chū sè

难色

nán sè

厌色

yàn sè

惠色

huì sè

冒色

mào sè

萤色

yíng sè

晚色

wǎn sè

設色

shè sè

食色

shí sè

伦色

lún sè

驻色

zhù sè

坏色

huài sè

骇色

hài sè

血色

xuè sè

棕色

zōng sè

练色

liàn sè

冥色

míng sè

异色

yì sè

复色

fù sè

表色

biǎo sè

艾色

ài sè

颜色

yán sè

号色

hào sè

驼色

tuó sè

素色

sù sè

锈色

xiù sè

斗色

dòu sè

鹄色

hú sè

义色

yì sè

丽色

lì sè

华色

huá sè

起色

qǐ sè

窘色

jiǒng sè

方色

fāng sè

屈色

qū sè

玄色

xuán sè

瞑色

míng sè

晦色

huì sè

謷色

áo sè

疾色

jí sè

褪色

tuì sè

煖色

nuǎn sè

鄙色

bǐ sè

本色

běn sè

禽色

qín sè

银色

yín sè

稔色

rěn sè

卵色

luǎn sè

占色

zhàn sè

秤色

chèng sè

尘色

chén sè

玉色

yù shai

怡色

yí sè

蛟色

jiāo sè

貌色

mào sè

奸色

jiān sè

渔色

yú sè

佞色

nìng sè

赌色

dǔ sè

全色

quán sè

损色

sǔn sè

男色

nán sè

底色

dǐ sè

姣色

jiāo sè

好色

hào sè

布色

bù sè

轻色

qīng sè

燧色

suì sè

发色

fà sè

红色

hóng sè

掉色

diào shǎi

赤色

chì sè

水色

shuǐ sè

瑞色

ruì sè

改色

gǎi sè

褐色

hè sè

酒色

jiǔ sè

母色

mǔ sè

套色

tào shǎi

惭色

cán sè

辞色

cí sè

利色

lì sè

捎色

shào shǎi

退色

tuì shǎi

羸色

léi sè

海色

hǎi sè

漏色

lòu sè

人色

rén sè

记色

jì sè

土色

tǔ sè

槐色

huái sè

恶色

è sè

一色

yī sè

變色

biàn sè

绝色

jué sè

魂色

hún sè

犯色

fàn sè

质色

zhì sè

秋色

qiū sè

动色

dòng sè

怍色

zuò sè

缥色

piǎo sè

白色

bái sè

昼色

zhòu sè

妙色

miào sè

行色

xíng sè

盛色

shèng sè

天色

tiān sè

景色

jǐng sè

俭色

jiǎn sè

聲色

shēng sè

死色

sǐ sè

形色

xíng sè

骄色

jiāo sè

走色

zǒu shǎi

磬色

qìng sè

黑色

hēi sè

货色

huò sè

庆色

qìng sè

波色

bō sè

脸色

liǎn sè

忤色

wǔ sè

桃色

táo sè

悦色

yuè sè

顶色

dǐng sè

容色

róng sè

爱色

ài sè

无色

wú sè

齐色

qí sè

竹色

zhú sè

变色

biàn shǎi

降色

jiàng sè

殊色

shū sè

上一组词:兴味
下一组词:绿意

更多春的组词

春色的意思


词语解释:

春色chūnsè

(1) 春(.好工具)天的景色

英spring scenery

(2) 指脸上的喜色

英happy expression

引证解释:

⒈ 春天的景色。

引南朝齐谢朓《和徐都曹》:“宛洛佳遨游,春色满皇州。”
宋叶绍翁《游园不值》诗:“春色满园关不住,一枝红杏出墙来。”
老舍《二马》第五段四:“春色越重,他心里身上越难过。”

⒉ 喻娇艳的容颜。

引宋柳永《梁州令》词:“一生惆悵情多少,月不长圆,春色易为老。”
明杨珽《龙膏记·开阁》:“小女以蒲柳弱质,几萎秋霜,得赐龙凤仙膏,再生春色。”

⒊ 喻喜色。

引宋陶穀《清异录·齿牙春色》:“娄师德位贵而性通豁,尤善捧腹大笑,人谓师德为齿牙春色。”
《西游记》第十二回:“萧瑀闻言,倍添春色,知他是个好人。”

⒋ 指脸上的红晕。

引《水浒传》第七二回:“宋江与柴进四人,微饮三杯,少添春色。”
清孔尚任《桃花扇·选优》:“看他粉面发红,像是腼腆;赏他一柄桃花宫扇,遮掩春色。”
《红楼梦》第三九回:“姑娘今日脸上有些春色,眼圈儿都红了。”

国语词典:

春天的景色。

词语翻译

英语colors of spring, spring scenery法语paysage printanier

网络解释:

春色 (汉语词语)

春色是一个名词,在不同的地方喻意有所不同,有解释为春天的景色,是为赞美春天;也有比作娇艳的容颜,多指女子;还有形容喜色,以及脸上的红晕等。同时也指越剧行话中的面部表情。
更多色的组词

春色详细解释


读音:chūn

春chūn(1)(名)春季;一年的第一季。(2)(名)男女情欲:~情。(3)(名)姓。

读音:sè,shǎi[ sè ]

1.颜色:红~。绿~。

2.脸上的表情:喜形于~。~厉内荏。

3.情景;景象:景~。荷塘月~。

4.种类:各~货品。花~齐全。

5.质量:成~。足~。

6.情欲。

7.妇女的美好容貌:姿~。~艺双绝。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025