春胜


春胜的组词


春念

chūn niàn

春令

chūn lìng

春假

chūn jià

春煦

chūn xù

春贡

chūn gòng

春波

chūn bō

春减

chūn jiǎn

春首

chūn shǒu

春团

chūn tuán

春典

chūn diǎn

春兰

chūn lán

春彩

chūn cǎi

春雨

chūn yǔ

春院

chūn yuàn

春归

chūn guī

春候

chūn hòu

春烟

chūn yān

春娇

chūn jiāo

春耨

chūn nòu

春信

chūn xìn

春申

chūn shēn

春纤

chūn xiān

春酿

chūn niàng

春官

chūn guān

春末

chūn mò

春妇

chūn fù

春药

chūn yào

春至

chūn zhì

春芽

chūn yá

春芒

chūn máng

春色

chūn sè

春尽

chūn jìn

春司

chūn sī

春野

chūn yě

春襟

chūn jīn

春声

chūn shēng

春夫

chūn fū

春肥

chūn féi

春王

chūn wáng

春罗

chūn luó

春妍

chūn yán

春葱

chūn cōng

春暄

chūn xuān

春溟

chūn míng

春醴

chūn lǐ

春影

chūn yǐng

春书

chūn shū

春灯

chūn dēng

春花

chūn huā

春阴

chūn yīn

春年

chūn nián

春皇

chūn huáng

春残

chūn cán

春月

chūn yuè

春老

chūn lǎo

春满

chūn mǎn

春藻

chūn zǎo

春澌

chūn sī

春飙

chūn biāo

春节

chūn jié

春杯

chūn bēi

春衣

chūn yī

春颁

chūn bān

春事

chūn shì

春职

chūn zhí

春曹

chūn cáo

春中

chūn zhōng

春冰

chūn bīng

春闱

chūn wéi

春麦

chūn mài

春荐

chūn jiàn

春元

chūn yuán

春柜

chūn guì

春箭

chūn jiàn

春骑

chūn qí

春联

chūn lián

春艳

chūn yàn

春陔

chūn gāi

春禽

chūn qín

春务

chūn wù

春吏

chūn lì

春幌

chūn huǎng

春闺

chūn guī

春辉

chūn huī

春榜

chūn bǎng

春场

chūn chǎng

春试

chūn shì

春运

chūn yùn

春眠

chūn mián

春韶

chūn sháo

春馌

chūn yè

春温

chūn wēn

春桃

chūn táo

春酎

chūn zhòu

春结

chūn jié

春农

chūn nóng

春愁

chūn chóu

春谷

chūn gǔ

春旛

chūn fān

春搜

chūn sōu

春貌

chūn mào

春晖

chūn huī

春枯

chūn kū

春兴

chūn xìng

春病

chūn bìng

春茧

chūn jiǎn

春身

chūn shēn

春丝

chūn sī

春梦

chūn mèng

春日

chūn rì

春脚

chūn jiǎo

春作

chūn zuò

春鳸

chūn hù

春深

chūn shēn

春播

chūn bō

春驹

chūn jū

春雷

chūn léi

春茶

chūn chá

春卿

chūn qīng

春畬

chūn shē

春幡

chūn fān

春朝

chūn cháo

春坊

chūn fāng

春意

chūn yì

春帖

chūn tiě

春态

chūn tài

春蚕

chūn cán

春耜

chūn sì

春骝

chūn liú

春潮

chūn cháo

春晓

chūn xiǎo

春翘

chūn qiào

春蒐

chūn sōu

春芜

chūn wú

春乌

chūn wū

春霭

chūn ǎi

春秀

chūn xiù

春明

chūn míng

春杪

chūn miǎo

春柔

chūn róu

春丛

chūn cóng

春孟

chūn mèng

春秧

chūn yāng

春卷

chūn juǎn

春容

chūn róng

春圃

chūn pǔ

春菇

chūn gū

春祠

chūn cí

春液

chūn yè

春妆

chūn zhuāng

春芳

chūn fāng

春路

chūn lù

春天

chūn tiān

春歌

chūn gē

春选

chūn xuǎn

春瘟

chūn wēn

春耕

chūn gēng

春女

chūn nǚ

春困

chūn kùn

春霆

chūn tíng

春瓮

chūn wèng

春棹

chūn zhào

春陌

chūn mò

春酒

chūn jiǔ

春条

chūn tiáo

春情

chūn qíng

春岚

chūn lán

春贷

chūn dài

春蠒

chūn jiǎn

春阳

chūn yáng

春赋

chūn fù

春涨

chūn zhǎng

春汛

chūn xùn

春礿

chūn yuè

春枝

chūn zhī

春缬

chūn xié

春景

chūn jǐng

春仲

chūn zhòng

春锄

chūn chú

春怨

chūn yuàn

春分

chūn fēn

春廪

chūn lǐn

春菢

chūn bào

春阁

chūn gé

春醠

chūn àng

春旗

chūn qí

春化

chūn huà

春心

chūn xīn

春凳

chūn dèng

春泽

chūn zé

春红

chūn hóng

春精

chūn jīng

春画

chūn huà

春神

chūn shén

春人

chūn rén

春牛

chūn niú

春设

chūn shè

春华

chūn huā

春魂

chūn hún

春蚁

chūn yǐ

春桂

chūn guì

春陵

chūn líng

春蔬

chūn shū

春恨

chūn hèn

春田

chūn tián

春盛

chūn shèng

春府

chūn fǔ

春度

chūn dù

春漏

chūn lòu

春灌

chūn guàn

春纱

chūn shā

春余

chūn yú

春忙

chūn máng

春牓

chūn bǎng

春霁

chūn jì

春英

chūn yīng

春律

chūn lǜ

春国

chūn guó

春浓

chūn nóng

春融

chūn róng

春禊

chūn xì

春流

chūn liú

春運

chūn yùn

春台

chūn tái

春霖

chūn lín

春社

chūn shè

春词

chūn cí

春和

chūn hé

春岑

chūn cén

春宵

chūn xiāo

春晕

chūn yūn

春靁

chūn léi

春草

chūn cǎo

春弓

chūn gōng

春装

chūn zhuāng

春碧

chūn bì

春见

chūn jiàn

春史

chūn shǐ

春素

chūn sù

春梢

chūn shāo

春种

chūn zhòng

春铨

chūn quán

春笋

chūn sǔn

春熟

chūn shú

春荒

chūn huāng

春醁

chūn lù

春袍

chūn páo

春方

chūn fāng

春季

chūn jì

春黛

chūn dài

春繁

chūn fán

春唤

chūn huàn

春嫩

chūn nèn

春期

chūn qī

春寒

chūn hán

春江

chūn jiāng

春水

chūn shuǐ

春熙

chūn xī

春宫

chūn gōng

春序

chūn xù

春曦

chūn xī

春胜

chūn shèng

春游

chūn yóu

春半

chūn bàn

春畲

chūn shē

春力

chūn lì

春扈

chūn hù

春旦

chūn dàn

春敷

chūn fū

春风

chūn fēng

春茗

chūn míng

春濑

chūn lài

春酲

chūn chéng

春膏

chūn gāo

春享

chūn xiǎng

春山

chūn shān

春荣

chūn róng

春思

chūn sī

春直

chūn zhí

春盎

chūn àng

春秋

chūn qiū

春酌

chūn zhuó

春火

chūn huǒ

春赏

chūn shǎng

春禁

chūn jìn

春赛

chūn sài

春浦

chūn pǔ

春醅

chūn pēi

春工

chūn gōng

春云

chūn yún

春祭

chūn jì

春生

chūn shēng

春慵

chūn yōng

春料

chūn liào

春節

chūn jiē

春席

chūn xí

春远

chūn yuǎn

春谜

chūn mí

春光

chūn guāng

春锦

chūn jǐn


祈胜

qí shèng

错胜

cuò shèng

挹胜

yì shèng

宏胜

hóng shèng

竞胜

jìng shèng

高胜

gāo shèng

力胜

lì shèng

絶胜

jué shèng

标胜

biāo shèng

金胜

jīn shèng

百胜

bǎi shèng

持胜

chí shèng

赌胜

dǔ shèng

好胜

hào shèng

和胜

hé shèng

贤胜

xián shèng

讨胜

tǎo shèng

曷胜

hé shèng

强胜

qiáng shèng

双胜

shuāng shèng

告胜

gào shèng

寻胜

xún shèng

诎胜

qū shèng

绝胜

jué shèng

魇胜

yǎn shèng

较胜

jiào shèng

谲胜

jué shèng

奇胜

qí shèng

忌胜

jì shèng

景胜

jǐng shèng

选胜

xuǎn shèng

可胜

kě shèng

康胜

kāng shèng

曲胜

qǔ shèng

利胜

lì shèng

战胜

zhàn shèng

揽胜

lǎn shèng

害胜

hài shèng

先胜

xiān shèng

求胜

qiú shèng

得胜

dé shèng

定胜

dìng shèng

访胜

fǎng shèng

宝胜

bǎo shèng

获胜

huò shèng

安胜

ān shèng

狃胜

niǔ shèng

贵胜

guì shèng

争胜

zhēng shèng

餐胜

cān shèng

龟胜

guī shèng

入胜

rù shèng

幽胜

yōu shèng

优胜

yōu shèng

雄胜

xióng shèng

逞胜

chěng shèng

逐胜

zhú shèng

济胜

jì shèng

孤胜

gū shèng

决胜

jué shèng

偏胜

piān shèng

迥胜

jiǒng shèng

众胜

zhòng shèng

廉胜

lián shèng

彩胜

cǎi shèng

人胜

rén shèng

名胜

míng shèng

静胜

jìng shèng

制胜

zhì shèng

猒胜

yàn shèng

戴胜

dài shèng

取胜

qǔ shèng

破胜

pò shèng

克胜

kè shèng

庙胜

miào shèng

罗胜

luó shèng

幡胜

fān shèng

乘胜

chéng shèng

厌胜

yàn shèng

超胜

chāo shèng

嘉胜

jiā shèng

诡胜

guǐ shèng

华胜

huā shèng

春胜

chūn shèng

全胜

quán shèng

角胜

jiǎo shèng

不胜

bù shèng

二胜

èr shèng

佳胜

jiā shèng

会胜

huì shèng

尊胜

zūn shèng

席胜

xí shèng

压胜

yā shèng

探胜

tàn shèng

膌胜

jí shèng

巨胜

jù shèng

豪胜

háo shèng

过胜

guò shèng

方胜

fāng shèng

必胜

bì shèng

负胜

fù shèng

花胜

huā shèng

览胜

lǎn shèng

旛胜

fān shèng

柔胜

róu shèng

险胜

xiǎn shèng

自胜

zì shèng

上一组词:翁仲
下一组词:春帖

更多春的组词

春胜的意思


词语解释:

书写春联的春幡。
旧俗于立春日剪彩成方胜为戏,或为妇女的首饰,称(.好工具)为春胜。

引证解释:

⒈ 书写春联的春幡。

引唐李商隐《骄儿》诗:“请爷书春胜,春胜宜春日。”

⒉ 旧俗于立春日剪彩成方胜为戏,或为妇女的首饰,称为春胜。参阅宋陈元靓《岁时广记·赐春胜》。

引宋苏轼《章钱二君见和复次韵答之》:“分无纤手裁春胜,况有新诗点蜀酥。”
清陈维崧《眉妩·壬子除夕》词:“筭今夜,笑语香街沸,有春胜双颭。”

国语词典:

剪彩绸成两斜方形并互相连结的首饰。唐宋时于立春日常剪春胜为戏。

网络解释:

春胜

春胜,读音chūn shèng,汉语词语,有两层意思:一是指书写春联的春幡。 二是指旧俗于立春日剪彩成方胜为戏,或为妇女的首饰,称为春胜。春胜是古代妇女立春时佩戴的银首饰,开如三个菱形纵向相交,可以缠头发的
更多胜的组词

春胜详细解释


读音:chūn

春chūn(1)(名)春季;一年的第一季。(2)(名)男女情欲:~情。(3)(名)姓。

读音:shèng,shēng[ shèng ]

在战争或竞争中取得优势。与败相对。战胜、得胜、出奇制胜

超越。略胜一筹、一个胜一个

美好的、优越的。胜地、胜景

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025