cí huì
cí shǐ
cí kè
cí guǎn
cí yè
cí xù
cí wéi
cí jù
cí jìn
cí shè
cí zǎo
cí kù
cí qióng
cí yì
cí fēng
cí yuē
cí méng
cí cǎi
cí xué
cí xīn
cí qǔ
cí zhuàng
cí gǔ
cí zhǔ
cí yǐn
cí yùn
cí tǐ
cí yù
cí zhǐ
cí zōng
cí yì
cí biàn
cí qì
cí rén
cí jí
cí cáo
cí sù
cí hǎi
cí chuán
cí jìng
cí tán
cí huà
cí fù
cí jié
cí tóu
cí cái
cí chàn
cí xióng
cí tǒng
cí cǎi
cí zhì
cí shì
cí lìng
cí zú
cí qiāng
cí pǔ
cí yǒu
cí yǎn
cí jiān
cí yīng
cí gé
cí ér
cí tiáo
cí kē
cí lǜ
cí lín
cí xiàng
cí biàn
cí è
cí wěi
cí mó
cí jiā
cí fèi
cí yì
cí yuán
cí lǐ
cí tǒng
cí xiàng
cí shì
cí xiàng
cí bǐ
cí mù
cí yuàn
cí sè
cí mén
cí hàn
cí pài
cí zhí
cí wèi
cí zhǐ
cí xiān
cí zuò
cí bó
cí guāi
cí wén
cí míng
cí mào
cí tíng
cí huáng
cí dié
cí fǔ
cí zhàng
cí huá
cí bǐng
cí zhuì
cí diào
cí zhì
cí shuō
cí zhāng
cí liú
cí chǎng
cí jiàng
cí bō
cí pǐ
cí diǎn
cí yuán
cí xíng
cí xìng
cí tǔ
cí qióng
cí yuán
cí cán
cí gēn
cí juàn
cí fǎ
cí jià
cí yòu
cí shǒu
cí sù
cí chén
cí sòng
cí mìng
cí àn
cí yīn
cí zōng
cí yuán
cí lèi
cí shǒu
cí tí
cí pǐn
cí yǔ
cí yè
cí jì
cí zǔ
cí yì
cí fēng
cí tú
cí zhá
cí pái
cí zhǐ
cí shǔ
cí fàn
cí fēng
cí xùn
cí yú
cí yán
cí guān
cí jiān
cí yǎ
shū shè
zhào shè
lǘ shè
bǎo shè
chū shè
zhì shè
cóng shè
qí shè
xī shè
bào shè
pú shè
nào shè
chéng shè
běi shè
sān shè
cí shè
dú shè
qiū shè
píng shè
bāng shè
chǔ shè
lián shè
yì shè
xīn shè
luán shè
yú shè
jǐ shè
cháo shè
fù shè
dǐng shè
jūn shè
nán shè
fén shè
bái shè
gōng shè
fù shè
jiāo shè
sài shè
nóng shè
fān shè
tài shè
hòu shè
dì shè
guī shè
xìn shè
jié shè
xiǎo shè
qiān shè
shén shè
xún shè
mín shè
dì shè
wén shè
máo shè
fǎ shè
gōng shè
xī shè
shī shè
dǎo shè
yīn shè
luò shè
jù shè
huì shè
ōu shè
tán shè
shì shè
guān shè
cūn shè
zōng shè
qīng shè
zhǒng shè
lù shè
chá shè
guǐ shè
pèi shè
jiè shè
guò shè
sì shè
cáo shè
fāng shè
bó shè
miào shè
guó shè
chì shè
lǚ shè
lì shè
chèn shè
chú shè
ā shè
mǎ shè
fú shè
zhǔ shè
cūn shè
pì shè
sēng shè
tài shè
líng shè
là shè
dǎng shè
chūn shè
míng shè
⒈ 词人为填词而定期集聚的社团。
引清孙枝蔚《与客二十馀人夜发三原赴张果老崖》诗:“何地容词社,太息邦国怀。”
郑文焯《鹤道人论词书》:“自乙酉、丙戌之年,余举词社于吴,即专以连句和姜词为程课。”
词cí(1)(名)语言中最小的有意义的能自由运用的单位:~语。(2)(名)说话或诗歌、戏剧、文章中的语句:歌~。(3)(名)一种长短句押韵的诗体;由五、七言诗和民歌发展而成。形成于唐代;盛行于宋代。
社读音:shè社shè(1)(名)共同工作或生活的一种集体组织:报~|合作~。(2)(名)古代把土神和祭土神的地方、日子和祭礼都叫社:春~|~日|~稷。